Thơ Sông Hương 3-2002

11:17 11/08/2008
Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa

HOÀNG NGỌC CHÂU

Tặng vật của tình yêu

Chỉ đơn giản như một ánh mây nghiêng
Mà chớp lửa hồn thơ anh dậy sóng
Em hiền dịu vậy mà như biển động
Cuốn hồn anh bay bổng giữa thiên nhiên

Như bảy sắc cầu vồng hiện giữa cơn mưa
Em quyến rũ một làn hương thiếu phụ
Bao phiền lụy đời anh tan thành gió
Để xưa sau khép mở một giao thừa

Ơi ánh mắt hiền như đoá hồng nhung
Mà mãnh liệt tựa hoàng hôn rực lửa
Cho hồn anh chạm thấu bờ thiên cổ
Cùng em đi giữa hạnh phúc thơm nồng

Như chớp bể B'Lao mưa nguồn Phương Bối
Tặng vật em vòng nguyệt quế tình yêu
Như hôm nào ta hôn nhau bối rối
Dưới vầng trăng đắm đuối một sắc chiều

Như chim bách thanh hót giữa vườn xanh
Cho thơ anh bội thu mùa quả
Ơi tình yêu em chứa đầy phép lạ
Anh chiêm bao giữa đời thực bồng bềnh!
B'Lao, 11-2001


VÕ VĂN LUYẾN

Xin em đừng buồn

Anh dối thời gian mê mải sách đèn
Nàng thơ hẹn hồn lén qua song cửa

Anh dối nắng reo cười ngoài ngõ
Lòng đầy mưa sấp mặt chờ mong

Anh dối tiếng chim lồng hẹp ru tình
Gieo vết cứa làm đau trái mộng

Anh dối giấc mơ mòn đêm khát vọng
Xin đừng buồn, anh dối vì... em!

VÕ VĂN HOA

Núi Mai

Vắt kiệt cằn khô ruột đất
Mùa xuân mai nở non cao
Mai nở vàng sông, rực suối
Đại ngàn dát nắng ca dao

Bản nhỏ, em gùi hoa chuối
Anh đến vít cong rượu cần
Thịt rừng nướng thơm đãi khách
Già làng khéo tiếp khách tân

Núi Mai chiều buông sương mỏng
Khách lên chớ vội mau về
Luân vũ bập bùng đêm trắng
Không gian vàng tận ngoài kia

Ơ đây, một thời bão lửa
Già làng kể chuyện mê say
Sông Hãn thượng nguồn "đá dựng"
Xuân như đến sớm nơi này

(nguồn: TCSH số 157 - 03 - 2002)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...

  • Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa

  • Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.

  • Đốt một nén hương trầm bên mâm ngũ quảMơ hồ nghe gà gáy trên môi ngườiTiếng gà le te gọi tôi đi chợ Tết