Thơ Sông Hương 10-2003

17:03 12/06/2009
Lâm Thị Mỹ Dạ - Lê Khánh Mai - Thu Nguyệt - Phan Thị Thanh Nhàn  - Song Hảo - Nguyễn Thị Hồng - Trần Thị Trường - Phạm Thị Anh Nga - Thuý Nga - Châu Thu Hà - Phan Dịu Hiền - Dương Bích Hà - Lê Hoàng Anh - Ninh Giang Thu Cúc - Lê Minh Nguyệt - Nguyễn Đăng Chế


LÂM THỊ MỸ DẠ

Nhỏ bé tựa búp bê

Làm sao anh đủ sâu
Cho em soi hết bóng

Làm sao anh đủ rộng
Che mát cho đời em

Làm sao anh đủ cao
Để thấy em cho hết...

Cuộc đời bao nhọc mệt
Cuộc đời bao dịu êm
Người đàn bà bước lên
Người đàn bà lùi lại

Này tôi ơi, có phải
Làm một người đàn bà
Người ta phải nhỏ bé
Nhỏ bé tựa búp bê
Mới dễ dàng hạnh phúc?


LÊ KHÁNH MAI

Tình cờ

Trời cho giây phút tình cờ
Sóng từ muôn kiếp xô bờ trong em
Tình như núi chợt dâng lên
Ngàn năm giấu lửa để nhen một chiều

Nửa đời vướng phải bùa yêu
Nhận thì mất, trả cho chiều thì đau


THU NGUYỆT

Ước

Ước gì ta được vui như đá
Đọng chút bụi hồng cũng nở hoa
Ước gì ta được buồn như đá
Nước giỡn mà ta khuyết thật thà!

Ước gì ta được trơ như đá
Chẳng yêu, chẳng ghét, chẳng vui buồn
Nếu mà ta biến ra thành đá
Biết có ai người hoá đá luôn?


PHAN THỊ THANH NHÀN

Con đường

Nếu anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với một người khác em.

Hàng cây nay đã lớn lên
Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì đâu
Hai con đường sẽ xa nhau xa hoài.

Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu.



SONG HẢO

Tâm hồn

Bao giờ anh đau khổ
Hãy tìm dòng sông nhỏ
Như một ánh sao đêm

Đâu chỉ có mùa xuân
Mới vàng hoa rực rỡ
Đâu chỉ riêng mặt trời
Xua tan đi giông tố.

Bao giờ anh đau khổ
Hãy tìm về với em
Lòng anh còn bóng đêm
Em sẽ làm tia sáng

Vườn nhà em đầy hoa
Hương thơm và trái ngọt
Mái nhà em dịu mát
Đằm thắm và bao dung

Mặt đất còn gai chông
Bầu trời còn mưa gió
Bao giờ anh đau khổ
Hãy tìm về với em
                       
1994


NGUYỄN THỊ HỒNG

Gọi thu

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Ngày em còn nhỏ gót trần lang thang
Bầu trời thì xanh chuồn chuồn thì đỏ
Lúa vàng dệt lụa giăng trên đồng làng

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Tóc em mềm quá gió đùa miên man
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em mang tình anh một thời say đắm.

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Sao Hôm thì buồn sao Mai thì sáng
Nước suối thì trong viên cuội thì trắng
Em như cô Tấm trong tình anh mang

Làm sao tìm lại mùa thu dịu dàng
Người em yêu ơi bao mùa thu sang
Biết anh còn nhớ mùa thu đầu ấy
Anh đưa em qua suối nguồn xiết chảy

Em như viên cuội rơi rồi dưới đáy
Anh về bến cũ vớt mùa thu lên...
                       
Hà Nội, Thu 1990


TRẦN THỊ TRƯỜNG

Có một ngày

Ngày hạnh phúc là ngày phút giây đầu tiên khi ta tỉnh giấc thanh âm trên môi vang tên người yêu. Là gương mặt người buổi chiều ngồi trước ta không vô tình mỗi khi châm thuốc, một khuôn mặt động lay ký ức. Trong thinh không, bóng đêm chưa dứt, trên nệm gấm ta bồi hồi hình dung bắt gặp vầng sáng duy nhất của trái tim ta.

Ngày hạnh phúc là ngày hoàng hoa bừng sáng trong pha lê Hạng Nhất - một dáng hình được luyện tôi bằng thời gian không gian và ngàn bụi trần ai rửa sạch, cất chưng bằng mầu nhiệm tình yêu.

Ngày hạnh phúc có một bữa cơm chiều, khăn ăn trên bàn thêu trắng, xếp lau dĩa thìa trong trầm tư sâu lắng, trong phút đợi chờ thiêng liêng im vắng, trong mênh mang giao hưởng của mùa thu, hồn ta mơ đến cõi mơ hồ.

Ngày hạnh phúc là ngày có một giờ, uống cùng nhau một chai rượu cũ, vẫn đầy ắp, nắp chưa vết mở, sóng sánh trong ly, thơm ngát đầu môi, mặc đoú đây tiếng nói tiếng cười tiếng người xô ghế - như tình yêu muôn đời vẫn thế, chỉ hai người sống giữa đám đông.

Ngày hạnh phúc phơi phới hớn hở phập phồng, dương cầm dìu dặt, hoàng hôn buông xanh, ngác ngơ mặt bàn hai chai Sâm-panh, một đã trào một chưa dám vội, thẹn thùng và vô vàn bối rối như cái thời ta vẫn trẻ con.

Ngày hạnh phúc bữa tiệc không tàn. Cứ bắt đầu... và bắt đầu thêm say nữa. Phố phường say hè đường nghiêng ngả. Cây bằng lăng bên ngã tư hối hả bật một nhành tim tím trước bình minh.


PHẠM THỊ ANH NGA

Con tàu xanh

ngày chia tay
anh đưa em vượt trùng khơi
băng qua những oi nồng trần thế
vươn cao
rồi lạc vào chuyến tàu dịu êm
con tàu thân thương
của một thời anh trai trẻ

ôi con tàu xanh
chẳng thực cũng chẳng là mơ
mà sao cánh tay em dang xa
vẫn không tài nào với nổi
bến bờ hạnh phúc

khi anh chìm trong suy tưởng
về một thời xa xưa
một thời chưa biết em
một thời chưa có em
một thời chưa mong ngóng những
                                      hẹn hò
hiếm hoi tội nghiệp
trên chiếc cầu Ô Thước
em chợt thương đến lạ kỳ
những sợi tóc anh điểm bạc

có phải
mỗi một ánh bạc trên mái đầu anh
mỗi một nếp nhăn trên khóe
                                mắt em
đã nhắc chừng ta về thời gian
kẻ huỷ diệt của muôn đời
sẽ vô cùng nhẫn tâm tàn khốc

nhưng cũng có thể
vượt qua những vặt vãnh
              đời thường
cái tình không ai không gì
             cất chứa nổi
sẽ theo em theo anh đi về
cõi mông lung vô tận

ở đó
chẳng còn những ràng buộc
                 bủa vây
chỉ còn sự nhiệm mầu
để tình yêu chắp cánh
êm ái nhịp nhàng
và muôn thuở phiêu bồng
trên con tàu xanh

và ước mơ
sẽ mãi mãi là điều rất thực

                       
8/2002


THUÝ NGA

Một thoáng Bửu Chỉ

Mẩu thuốc tàn chơ vơ
Tách cà phê Thiên Đường đắng ngắt
Anh đi rồi, ngơ ngác dòng sông
Nước chảy ngược, Hương Giang buồn vị mặn
Giọt lệ nào lóng lánh mắt giai nhân?

Bằng hữu nhớ anh tròn chiếu rượu
Bức tranh chiều Bửu Chỉ đứng chênh vênh
Bên miệng vực với bao điều nguy hiểm
Nỗi cô đơn
                        triết lý
                                    buốt tim mình

Viếng anh, chiều Ba Đồn ngả tím
Ngôi mộ bên chùa lắng tiếng chuông ngân
Một thuở nào thấp thoáng mái tóc xoăn
Với cây đàn ghi ta anh hát

"Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi..."
Cát bụi anh bay về phía mặt trời.


CHÂU THU HÀ

Lối mòn

Lối mòn vắng bóng người xưa
Lối mòn vắng cả cơn mưa thuở nào
Chiều chiều ra đứng cầu ao
Lá rơi ngỡ bước chân nào đến đây
Lối mòn đi qua, có hay
Tuổi thơ bật khóc những ngày vu vơ...

                                       10.1995


PHAN DỊU HIỀN

Nấm tràm

                                Tặng P.K

Hái nấm tràm
Trên đồi Thiên An
Hái mãi không đầy được giỏ đắng
Nắng tháng tám rát bỏng chập choạng chiều
Nấm xen nấm
Nhớ chen nhớ
Chập chờn đắng
Nặng mùi cây
Bát cháo nấm tràm thiếu mất cọng hành thương
Lạc một cọng hành tương tư trong mùi đắng
Mùi cay
Hạt hạt nhớ thầm
Rơi
Rơi
Chiều hoàng hôn tím dại
Bát cháo tương tư
Chập chờn đắng
Chập chờn một màu quai nón chưa kịp chọn
Nhớ thầm.



DƯƠNG BÍCH HÀ

Vô đề

khi sao trên trời cũng đã tắt
không còn gì cho mắt
nhắm lại bẽ bàng
và tôi bước vào...ĐÊM



LÊ HOÀNG ANH

Gió đêm

Này gió đêm lạnh se
Gợi những niềm nhung nhớ
những đắng đót thời gian
ban ngày khoả lấp
lại về trong mát rượi đêm hè
Giữa bao làn thở êm
Cơn gió đêm đang đọng thành giọt lệ
Thấm sẫm lá hồn ta.

Ta ơi hãy lắng nghe
khi vẫn kiếm tìm
vị trà chát ngọt
đêm trăng...

Này gió nhung đen
Làm nhóng nhánh sao
Thổi nghiêng ánh trăng lóng lánh
Thành nắng của đêm
Giữa nắng ấy ta thấy mình xôn xao
Từ sâu thẳm
Tiếng lá rơi của bao xao lắng
Đang trở giấc êm đềm.

                    3-2003


NINH GIANG THU CÚC

Sóng đêm

Lớp lớp chập chùng ấp ủ nhau
Triền môi tứa mặn giọt tình sâu
Dỗi hờn ai? Mãi hoài cau mặt
Cười khóc ngày đêm bạc phếch đầu.



LÊ MINH NGUYỆT

Khắc khoải

Vâng, em biết anh đã xa em thật
Chỉ giọt mưa bé bỏng cứ quay về
Nỗi nhớ không lời run lên bất chợt
Đôi mắt này sâu thẳm nỗi đơn côi

Ngọc lan trắng, mối tình đầu trong vắt
Biết lấy gì xoá hết được mùi xưa
Nụ hôn nóng, tiếng ai nồng nàn lắm
Cháy hết lòng, khắc khoải tiếng mưa! mưa!...



NGUYỄN ĐĂNG CHẾ

Nơi Ông nằm

           
(Tưởng nhớ nhà thơ Trần Hữu Thung)

Ông yên nghỉ bên cánh đồng
Tháng rộng ngày dài thoả sức Ông "Thăm lúa"
Không xa được lèn Hai Vai
Không xa được sông Bùng
"Ký ức đồng chiêm" níu Ông ở lại

Ông về gần
"O Bưởi làng tôi"
Nghe âm vang "Hai Tộ hò khoan" thuở ấy
Trên ngọn tre xanh
"Cò trắng phát thanh"
Líu lo "Tiếng chim đồng" gọi bạn
Râm ran
"Lớp học giữa đồng"...
Tất cả lại về sum họp bên Ông

Giữa lặng thinh
Bạn hữu viếng thăm
găm lại vần thơ
Gửi cùng năm tháng

Nơi ấy
Ngày ngày mặt trời ngang qua
Đêm đêm vầng trăng toả sáng
Hương đồng gió nội mênh mang...

(176/10-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...

  • Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý

  • HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com

  • Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.