Trần Nam Phong - Ngô Đức Hành - Hoàng Vũ Thuật - Đỗ Thành Đồng
Tác phẩm "Huyền thoại 11 cô gái Sông Hương" (Trích, sơn mài, 100cm x 200cm, 2022) của họa sỹ Nguyễn Đình Dàng
TRẦN NAM PHONG
Tìm thu
1.
Nối máy gọi mùa thu
Nghe tiếng chim gù
Trước cửa.
2
Vàng phai mùa lá đổ
Hoàng bào đêm
Em có biết.
3.
Trăng thức để tròn
Sao tình em
Lại khuyết.
4.
Gió ngậm tóc đi tu
Sen thơm vào cốm nõn
Mình anh thơ thẩn tìm thu.
5.
Ra bể tìm sông, sông giấu mặt
Mùa đi
Vời vợi mảnh buồm nâu.
Lục bát mùa thu
Người đi ra bể tìm sông
Ta về nhặt cái mênh mông cõi người
Mà sao trĩu nặng trong đời
Mây bay kiếp trước, mưa rơi kiếp này
Hoa bèo nở tận chân mây
Mình ta còn lại tháng ngày hư không
Hỏi em còn tuổi má hồng
Nửa đời sao vẫn vỡ lòng tiếng yêu
Mình anh với cả buổi chiều
Với ưu tư, với rất nhiều vá may
Anh còn để gió trên cây
Một con sông chảy nắng đầy chiều hôm
Dâng người xin chút thảo thơm
Người ơi còn đó nỗi buồn đa mang
Một đời cơn gió lang thang
Gió không mang gió thì mang nỗi người.
NGÔ ĐỨC HÀNH
Con đường mưa
Con đường mưa không có bóng mây
chỉ có bóng em hắt vào
vô định
chỉ còn nỗi đau
chồm lên bóng mình
Con đường mưa
lạ
quen
người ta khổ vì mơ sự thật
& đuổi bắt bóng nước lăn tăn
Anh đã đi trên con đường mưa
không áo
không ô
không lọng
một mình xưa vò xé hôm nay
Con đường mưa này
loay hoay số phận
loay hoay anh
không thuộc về mình
Anh đã khóc trên đôi vai mình
nhấc hạt mưa
không nổi
HOÀNG VŨ THUẬT
Nỗi buồn lộng lẫy
Đặt xuống nhẹ nhàng bên vệ cỏ tiếng thở gấp gáp
ngày ấy
rồi tan ra cùng nắng ban mai
ngày của thế giới khác lộng lẫy như nỗi buồn mang
theo phần tư thế kỷ
dòng sông thầm thì
con sóng hai lăm năm đỏ hoe
đừng vỗ lên bờ sóng ơi
cây đã khô
người đã xa
khi ta ngước lên một mùa xuân vĩnh cửu ấm áp trên
lưng ngựa thời gian.
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Gặp
(Nhân đến thăm Đồi thông hai mộ)
Tôi không đến tưởng niệm cái chết
cũng không biết dưới mộ là ai
tôi đến để gặp từng chiếc bóng
gặp tình yêu không chết bao giờ
và tôi đã chuyện trò với gió
trên đồi thông nghi ngút nụ hôn
và tôi đã chuyện trò với cỏ
bên nấm mồ quấn quýt cô đơn
tôi nhìn thấy trong đôi môi của gió
lời yêu thương cháy đỏ nhân tình
tôi nhìn thấy trong đôi mắt của cỏ
giọt thủy chung thấm đỏ ba zan
và tôi nói với từng chiếc bóng
màu thời gian trắng đen
và tôi nói với từng khuôn mặt
mùi nhân sinh sang hèn
tôi với tôi với đồi thông hai mộ
nắng xâu chuỗi hạt nỗi niềm
tôi gói nụ hôn hóa cổ
vẫy chào giọt lệ trời riêng
tôi trở về
con đường ánh sáng.
(TCSH403/09-2022)
...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong
Chừng hoa hồng kiếp trước đã hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa
Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng đêm thả
Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.
Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng
Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?
Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm
I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly - một người...
Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa
Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.