Thơ Sông Hương 09-2003

09:57 09/06/2009
Trần Hoàng Phố  - Vũ Thị Khương - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Công Bình - Ngô Cang - Văn Lợi - Hà Huy Hoàng - Nguyễn Ngọc Hạnh

TRẦN HOÀNG PHỐ

Hồi ức ngày hạ

Tháng bảy
Nơi đỉnh núi mù xa
Sấm ầm ĩ cơn giông
Đàn sâm cầm
Bay ngang qua cửa Nhà Đồ
Làm rơi tiếng kêu thảng thốt
Sen trong hồ Tịnh Tâm đã tàn
Anh đã đi qua
Hết nỗi đợi chờ
Hết tháng ngày lạ mặt
Với những giọt nước mắt
Như sương đọng trên lá sen buổi sớm

Những bông hoa bìm bìm tim tím
Bên hàng rào nhà ai
Như đôi mắt u buồn của em mở to
Một khoé sóng mùa thu góc phố trí nhớ
Bập bùng tiếng ghi ta não nùng tiễn biệt
Vẳng từ một con hẻm vắng
Hương sứ thơm nồng nàn
Trầm mặc bóng ngôi chùa tĩnh lặng
Những đám mây trắng
Của ký ức ngày xưa
Sà vào lòng anh tái tê nỗi sầu muộn

Dòng sông linh hồn anh
Trong đêm thao thiết chảy
Hồi nhớ những bình minh tình yêu phù chú
Hay chờ hoàng hôn cái chết giăng cạm bẫy
Anh đã lạc trong mê cung thời gian
Nơi vô số bóng hình em và anh
Nhoè trong tấm gương nhà mồ kỷ niệm.


VŨ THỊ KHƯƠNG

Một phút con làm Hoàng đế!

Hơn mười tuổi con lên ngôi Hoàng đế *
Giữa vàng son chói loá cung đình
Nào áo, mũ cân đai
Nào ngai vàng, lọng tía
Những kẻ hầu, người hạ vây quanh

Cả giang sơn ở trong tay con
Vận nước thăng trầm,
Vận đời may rủi
Nước có mạnh, dân có giàu con hỡi
Trên ngai vàng con lo liệu sao đây?

Bao mưu mô toan tính bủa vây
Người này trung thần, kẻ kia xiểm nịnh
Con làm sao nhìn cho thấu hết
Để dụng người vì nước, vì dân...

Trên ngai vàng con có vững tâm
Một dạ, một lòng vì giang sơn xã tắc
Mẹ lo lắng trăm ngàn điều bất trắc
Mà con còn nhỏ dại quá con ơi...

Cũng may mà đã hết tiền rồi
Hết cả thời gian con làm hoàng đế
Cởi trả đi con, hoàng bào, lọng tía
Ta về thôi, mặc kệ ngai vàng...
                                                Huế 6. 7. 2003

----------------------------
* Trong đại nội Huế có dịch vụ cho mượn quần áo nhà vua và ngồi ngai vàng chụp ảnh.



TRẦN HỮU LỤC

Biên giới xanh

Ngồi tắc ráng cùng em dọc biên giới
Lặng lờ con kênh tim tím bông sen
Qua gò Châu Mai, xuôi về Bến Phố
Lòng bỗng chao nghiêng như thấm rượu Miên.

Bên này tràm xanh, bờ kia thốt nốt
Thuyền ai độc mộc neo lỗi hẹn hò
Lục bình thương nhớ cũng trôi về xứ
Anh và em cùng trôi vào cõi thơ

Làng chài mơ màng, biên giới yên ắng
Vùng gò cao nét thuỷ mặc nên thơ
Lòng em có ngã ba sông đầy nắng
Anh sẽ nghiêng bóng mát tìm giấc xưa.

Một hàng thốt nốt bên kia đứng đợi
Một nửa cô đơn mê mải đi tìm
Vốc nước giỡn chôi lênh đênh nắng gội
Vốc đời cho nhau trưa biên giới xanh.
                                                6 - 2003


LÊ TẤN QUỲNH

Hun hút

Những hun hút trong tôi nằm dài
                                            kẻ chỉ
Lên sự cong cớn mùa màng
Giọt mồ hôi buôn chuyện người
                                            ra chợ
Phố lâu rồi cắm cúi đò ngang.

Phố lâu rồi rỉ rêu trắc trở
Xoáy tõm mình đì đạch trò chơi
Lơ mơ trước đám tàn - tro - ra - rả
Hoá trăng giấc đá tìm Người.

Phố luôn tan tầm dấu xe
khấp khểnh
Lạc nhau hoài hờ hững
lạc nhau trôi...


BÙI ĐỨC VINH

Cha

Cha đi mấy chục năm qua
Ngồi hong nỗi nhớ xót xa mẹ chờ
Ngọn đèn đỏ quạch giấc mơ
Đổ loang xuống những dại khờ tuổi con
Tiếng gà lạc giọng cuối thôn
Mẹ thức chẳng cạn nỗi buồn chiến tranh
Đêm nay chợt gió giật mành
Phải chăng nơi ấy cỏ xanh nhức lòng


NGUYỄN CÔNG BÌNH

Thôi đành...

                                Gởi thi sỹ Đồng Đức Bốn.

Nhặt buồn đi bán chợ vui
Còn mong giữ cái bùi ngùi cho nhau

Cái buồn đổi lấy cái đau
Ngu ngơ nào biết vàng thau mà lần

Bỗng dưng ánh mắt tần ngần
Nẻo xa đã thấy thưa dần cuộc vui

Vịn bão giông chẳng sợ vùi
Vịn yêu thủng đáy, tan mui, lật thuyền

Thôi đành đổi nhớ cho quên
Càng quên càng nhớ đầy thêm nỗi mình...
                                                     Phú Mỹ Hưng 1-03


NGÔ CANG                                          

Thư tình gởi biển Nha Trang
                                   
                                                (Tặng Hồng Vinh)

Đã lâu rồi
không về thăm phố biển
nhớ vô cùng em gái chợ Đầm ơi!
nhớ bạn neo thuyền đêm cầu Đá
nhớ trái xoài rượu biển nhậu mê tơi...

Nhớ Hòn Chồng bao năm rồi đứng ngóng
nhớ con đường "tình sử" Tháp Chàm xưa
nhớ nhà em qua bên cầu xóm Bóng
nhớ mùa mai nở đón xuân mưa

Nhớ cõi tình thuỳ dương xanh xóm Đạo
sóng hôn bờ cát mịn đã bao năm
nhớ Phật nằm Phật đứng
em có còn ngồi đợi để xin xăm(??)

Nhớ Ninh Hoà cùng em ăn nem ngày tết
thơm lừng môi miệng biến thành thơ
nhớ cồn cào bao giờ cho hết
thôi thì đành vẽ lại những giấc mơ...!


VĂN LỢI

Hồn cỏ

Dầm dưới chân người
                          Cỏ vẫn xanh
Nỗi đau ấy Cỏ sao chẳng biết
Chỉ có bàn chân là không
                                 hiểu hết
Cỏ sao chẳng thế nát nhừ?
Cỏ biết mình xanh một sắc
                                      riêng tư
Sắc xanh ấy hồn nhiên đời Cỏ
Mọi nỗi đau đã đằm vào trong đó
Cỏ phả hồn thấm mát bàn chân!.
                                              Tháng 6 - 2003 


HÀ HUY HOÀNG

Khúc hát vu vơ

Một mình, mình hát mình nghe
Những câu lục bát xô đè lên nhau
Một mình nhặt gói nỗi đau
Dở hay, tốt xấu, vàng thau phận mình

-Cả yêu thì phải thất tình
Cả tin ắt sẽ một mình cắn răng...
Cả uất hận phải ăn năn
Cả hoang tưởng tất nhục nhằn chứ sao?

Cánh diều lên cao bay cao
Phải chăng số phận tựa vào dây neo?
A ha: Kìa bọt những bèo...
Vui lên! Hà cớ buồn đeo đẳng buồn!

Chuông không tự đánh mới chuông
Pháo tay kẻo giết cội nguồn tài hoa
Tâm chưa tịnh, Trí mù loà
Dám đâu tính chuyện Nữ Oa vá Trời!
...
Một mình mình hát mình chơi
Nắng - mưa tan giữa nỗi đời
phù du...


NGUYỄN NGỌC HẠNH

Về quê

Không còn rét ngọt mưa trong
Ngày xưa biết có chờ mong
                                      bây giờ
Qua sông ngồi nhớ con đò
Nhớ hoàng hôn lẫn câu thơ
                                ban chiều

Không còn ấp úng lời yêu
Mình tôi ngồi nhớ bao điều
                                       xa xôi
Nhìn dòng sông nước cuốn trôi
Thời gian chảy mãi về nơi
                                     vô cùng

Con đò năm ấy còn không?
Mà sao bến cũ vẫn trông
                                 theo người
Bây giờ tôi với mình tôi
Dọc bờ sông nắng bên đồi
                               mong manh

Không còn thì thôi xin đành
Người ơi tôi cúi hôn mình
                                  trên sông.

(175/09-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...

  • Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý

  • HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com

  • Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.