Thơ Sông Hương 08-2004

15:16 10/09/2009
Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy










HOÀNG VŨ THUẬT



Bức tường 1

                Tặng Hoàng Mạnh Đức


Nàng bên kia bức tường
Không khe hở biệt lập cả gió
Nàng không nói sao mà anh nghe
Âm thanh hoang sơ miền
hoa ban trắng
Nàng im lặng sao anh chìm trong hơi thở
Từ hai lá phổi phập phồng thác dội?

Hằng ngày anh xuyên tường,
một kẻ vô thức
Chân không bén đất
Anh đi
Đầu không chạm trần
Anh đi
Vùi vào góc tường bàn tay rắn biển
Nụ hôn ngấn sóng gò cát
trắng hồng
Bức tường rã tan đá lạnh.

Hằng ngày, hàng ngày, hàng ngày
Tôi thấy người con gái như
khói sương
Chàng trai giống lưỡi gươm chớp sáng sau cơn dông mùa hạ
Tôi ghép thành bức tranh cổ
Và bài thơ không đề...
                15/5/2004


Bức tường 2

                                Tặng HMĐ


Bức tường, vòng tay ôm
                                bốn mặt
Bức tường lửa
Bức tường nước
Bức tường rêu...

Cầm tù anh từ hạ sang đông

Ngoài bức tường gió mây
                               rong ruổi
Ngoài bức tường ve rũ xác
                                   gọi hè
Ngoài bức tường mưa mài
                                kiếm sắc

Xuyên tường anh đi
                  mộng du vô hình
Cõng theo chiếc bóng,
             cõng theo người tình
Đêm về nằm mơ, giấc mơ
                                   thác đổ

Tỉnh ra bên tường một chùm
                                  hoa sữa
Tình yêu thác đổ
          xuyên tường anh đi.
                                16/5/2004



LÊ THÁI SƠN


Đối cực


1.
Em vừa ma mãnh đã ngu ngơ
Nửa bên hủ tiếu, nửa riêu cua
Một chai, một chén tôi lì lợm
Tàn đêm chưa hết trái me chua.

2.
Em đang hồi xuân, tôi cùng kiệt
Yêu thương nhau mấy cũng dư thừa
Trời bắt chi em mà “phẩm tiết”
Hồn tôi cuội sỏi, nắng và mưa.

3.
Ba chục tầng lầu chưa chóng mặt
Một làn môi mỏng đã nghiêng đêm
Rèm thưa Thượng Hải thì ám ảnh
Vạn Lý Trường Thành chống chếnh quên.

4.
Tôi hôi hám lắm, tôi lái lợn
Lần trong thơm gió cửa Sông Trà
Xin em đừng thế, đừng bỡn cợt
Đừng làm như mới... trốn chùa ra!


THIẾT MỘC LAN


Cây hoa hoàng yến

        Kính tặng Sư Giới Đức và GS Tuệ Duyên

Nắng chiều...
Mưa nhẹ...
Rừng sương...
Hoa hoàng yến ướt
                        tiễn... thương khách về
Núi Chầm non nước sơn khê
Đến thì dễ đến
                        nhưng về thì không
Nghe chim hót... đến nao lòng
Nhịp cầu xanh...
                        nối đá chồng tịch nhiên
Thâm sâu ý mộng giấc thiền
Nhìn sen nở giữa suối hiền hoang vu
Tần ngần khách đứng... miên du
Nhớ hoa hoàng yến...
                        trời thu trữ tình!
                                                9-6-2004



NGÔ HÀ PHƯƠNG


Gặp phố


Bơi trong ầm ào
sóng người, sóng xe, sóng hàng, sóng gió
nhoài người
tôi nghiêng xuống phố

Lặn vào sâu đáy
ánh nhìn, lời, cử chỉ,
những ngôi nhà chung tường không ngõ...
nẩy người
phố hắt tôi lên!



NGUYỄN BÌNH AN


Tôi gặp ngày xưa

                                         Tặng Cần


Tiếng cười quá trong
dưới tầng thời gian
trầm tích
nụ cười vẹn nguyên
đã thành một loài hoa
nở tràn miền ký ức
tôi ngơ ngẩn tìm
cổ tích không em

Vô tình tôi gặp
ngày xưa

không còn là ngày xưa nữa
cổ tích cuộc đời
gần
xa
không chịu nổi
chỉ tiếng cười
không vết thời gian
nụ cười
màu quá khứ
và tôi.


LÊ TẤN QUỲNH


Trong giấc mơ


Những giấc mơ tự do biến dị
Tồn vong cửa chớp lạnh tanh
Em mập mờ ác cảm
Nỗi hô hấp rập rình...

Nơi tiếng gió mệt nhoài chìm nổi
Sau núi đồi ngơm ngớp hả hê
Nơi cá biệt em tan từng đốt sống
Rơi anh không thấy trở về.

Và cái nhìn cứ nhâm nhi nổi đoá
Cửa vào tắt lụi hôn mê...


Say sưa


Những phiên tình quày quả rúc rích tôi
Vào dan díu nỗi buốt từ giông
Nơi lang bạt đã trăm chia nghìn cắt
Trở tay gió rỗi qua đồng...

Và ngái ngủ cũng rướn lên với cỏ
Phía đồng tôi bứt rức trò tình
Nơi mà mưa đã hợp hôn hồi hộp
Sững sờ lem lép cơn xanh.

Trừ tiếng thở dài cong vênh lá cuối
Say sưa chi rơi tiếc một mình...


NGUYỄN QUỐC HIỀN


Truyền thuyết riêng mình


Ước một lần cùng em
Ngược dòng Hương Giang, thăm chùa Linh Mụ,
Hai đứa mình trở về chốn cũ,
Để thử lòng với truyền thuyết
người xưa*.

Ước một lần lắng giọt hồn mưa
Nơi xứ Huế cùng em thuyền nhỏ
Nghe hát cung đình, nghe hò
mái đẩy...
Giọng mơ buồn, tình đọng ngọt
trong tim.

Ước một lần hai đứa lặng im
Nhắm mắt lại nhìn nhau thật rõ
Những gì mất, những gì còn ngày đó
Sẽ dịu lòng, maõt rượi trong nhau.

Em hãy tin dù có đi đâu
Tình của anh vẫn vững bền
muôn thuở
Bao truyền thuyết nhạt mờ xưa cũ
Anh và em là truyền thuyết của
riêng mình!


Nghiêng Huế


Nghiêng Huế,  nón bài thơ,
Em chưa đội đã thẫn thờ lòng anh.
Sông Hương chén gõ lanh canh,
Tay em đỡ nhịp, tim anh vợi buồn

Bão bùng gió dập mưa tuôn
Tím niềm thương quặn,
                      chảy hồn niềm thương
Nụ mềm sương phủ bờ sương
Nam Giao lễ hội ngàn phương tụ về
Mưa chùng chiềng, gió đê mê
Huế tôi ôm trọn lời thề tóc tơ
Bão bùng càng lắng hồn thơ
Càng thương nhịp gõ,
                           càng chờ nhịp yêu.


----------------------------------------
* Truyền thuyết ngày xưa kể rằng: Đôi lứa nào đang yêu nhau, nếu đến thăm chùa Linh Mụ, khi về sẽ dễ bị xa nhau!?


PHAN BÙI BẢO THY


Cảm nhận Vinh


Thành phố đón anh bằng ngọn nam Lào thổi xanh mặt phố
Những hàng cây lạnh lùng lá rũ
Những đoàn người ồ ạt níu nhau đi

Thành phố đón anh bằng một câu thơ
Những ngọn lửa ngọt thơm mùi trinh nữ

Những chiếc xe phóng ào qua phố
Đôi tay gẫy lặng lẽ cốc bia hơi

Thành phố gọi tên anh, không gọi tên người…
Những ông chủ cởi trần băm thịt chó
Ôi… cơ hồ dưới chân mình màu lửa
Thành phố cháy nhòe sau những mẩu tin

Anh trở về thành phố gọi tên…
Sông Lam vẫn nghìn đời ru nước chảy
Em biền biệt hành hương đời con gái
Giọt đắng nào rụng xuống giữa bao la?

Thành phố bây giờ là một cánh tay xa
Một cánh với theo muôn nghìn bất lực
Anh lầm lũi giữa trùng khơi thổn thức
Con nước nào khỏa kín nốt thương yêu?

(186/08-04)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...