Thơ Sông Hương 08-2003

15:28 01/06/2009
Nguyễn Sĩ Cứ - Võ Thị Hồng Tơ - Hoàng Cầm - Đào Duy Anh - Hoàng Ly Thạch Thảo - Võ Văn Luyến - Phạm Duy Tân


NGUYỄN SĨ CỨ

Miền Trung nhớ bạn

Nghĩa trang Trường Sơn...
Ngày quy tập
Hoang mang dấu tích
Bạn hoà vào thăm thẳm miền Trung

Miền Trung là gì?
Tôi nhìn cây đòn gánh
gồng mình lên chịu nặng nhọc hai đầu
"Ai làm núi dốc, sông sâu..."

Miền Trung là ai?
Tôi nhìn người mẹ
hoá đã vẫn khăn tang
bên đường vào thành phố
Quanh mẹ
Mưa, nắng, gió
hát lời:
"Gió đưa nguyệt quế về trời
Nỗi buồn ở lại..."

Nghĩa trang lạ
gió lồng hoang dại
Bóng mẹ nghiêng
nghiêng gập trời chiều
Bầy mây bạc
mang hình chiến trận
Cùng Mẹ
Tìm
phiêu diêu...

Đất miền Trung bạn tôi nằm xuống
Mắt mở

Thăm thẳm một cánh diều

Nghe đêm

đêm,
chùm sao rụng
hố đen khép
vũ trụ đầm đìa
giấc mơ
toát mồ hôi lạnh

sáng ra,
nhét giấc mơ vào họng
sửa soạn bộ mặt kiếm cơm
giành giật với cả chính mình

đêm,
những con tàu vũ trụ
vẫn bền bỉ kiếm tìm
chốn ẩn cư
miền lạ
                       
6/03


VÕ THỊ HỒNG TƠ

Hải Vân - đỉnh nhớ chơi vơi

Đỉnh trời đong gió đong mây
Đong luôn những chuyến xe đầy vào ra
Hải Vân hây hắt chiều tà
Ai đơm chót vót cho ta bồi hồi

Nước non vi vút cao vời
Thương nhau đâu quản chơi vơi dặm đường
Mây trời còn biết vấn vương
Để ta chín nhớ mười thương hai đầu

Núi cao bởi tại biển sâu
Sông dài vì nước theo nhau về nguồn
Gập ghềnh mà chẳng cô đơn
Thương nhau lắm lại giận hờn đó sao?

Muốn về đành phải trèo cao
Hải Vân gánh nặng khát khao trong ngoài
Bốn mùa mây trắng mơ phai
Nắng trong thương nỗi mưa ngoài lênh đênh...


HOÀNG CẦM

Lá Diêu Bông

VÁY ĐÌNH BẢNG buông chùng cửa võng
Chị thẩn thơ đi tìm …
Đồng chiều
Cuống giạ

Chị bảo: đứa nào tìm được Lá Diêu Bông
                        Từ nay ta gọi là chồng

Hai ngày Em tìm thấy Lá
Chị chau mày
                        Đâu phải Lá Diêu Bông

Mùa đông sau Em tìm thấy Lá
Chị lắc đầu
                        Trông nắng vãn bên sông

Ngày cưới chị Em tìm thấy Lá
Chị cười
            Se chỉ ấm trôn kim

Chị ba con Em tìm thấy Lá
Xòe tay phủ mặt
                        chị không nhìn

Từ thuở ấy Em cầm chiếc Lá
đi đầu non cuối bể
Gió quê vi vút gọi
Diêu Bông hời!... ới Diêu Bông!...



ĐÀO DUY ANH

Nỗi người…

Tên hành khất vịn trên cột mốc tháng ngày xiêu vẹo
tựa vào câu kinh vô tôn giáo - ăn mày một kiếp tái sinh…!

Con người thường đuối mặt khi đối mặt?
biển bao lần thề không nổi sóng - mà trùng khơi cứ cồn cào vỗ mãi
bờ đau những vơi đầy

Xin trả lại những gì của Thượng đế cho Thượng đế và con Người
chơn chất một trái tim

Giữa mong manh ánh sáng và bóng tối
bàn tay cầm lần thảng thốt
ném nỗi Người…
hòn sỏi rơi vào thế giới bên kia vọng lời huyệt mộ… âm-u thế giới bên này tôi trở về cái tôi trước bình minh vỡ - thời gian lướt bóng râm cây lá - trên máng cỏ bình yên phó mặc những ẩn ức mất hút trong thẳm sâu lời nguyền bóng tối…

Cỏ dại sẽ đan nhau trong bão tố
và tôi biết
người yêu dấu ơi!
nơi bình yên nhất tôi tin ánh Mắt con Tim em là có thật

Dẫu cô đơn chất chứa - bàn chân sải dài trên những con đường hun hút
nhọc lòng cơn gió ngược chiều

Trên những lần lữa vàng phai
tôi chờ em
sót lại tình Người chưa phải tái sinh…


HOÀNG LY THẠCH THẢO

Đêm nghe tiếng mưa rơi

Giữa khuya rụng tiếng mưa rơi
Giọt buồn gọi gió vu hồi nơi đâu!
Em mòn sợi tóc nàng dâu
Ta lần ký ức bạc màu thời gian...

Đường xưa - ngày ấy nắng tràn
Ai đem hoa nắng rắc vàng bờ vai
Nụ e ấp ngậm sương mai
Trăng mềm gội tóc liễu dài, mỏng manh.

Đò đi bỏ bến tròng trành
Ta chôn kỉ niệm cỏ xanh ngậm ngùi
Người neo bến phía cuối trời
Ta đào lên những buồn vui tháng ngày.

Chim bay khuất nẻo trùng mây
Bão giông ta đón hai tay về mình
Ngân Hà nào có vô tình
Mây buồn lẹm cả trăng xanh hẹn thề.

Mưa khuya gõ nhịp tái tê
Ta gom giọt đắng mang về nhâm nhi
Hình như trong tách cà phê
Có người dìm xuống lời thề năm xưa...



VÕ VĂN LUYẾN

Ảo ảnh trắng

Chúm bàn tay vốc một chút ảo ảnh
Ảo ảnh vụt biến như đĩa bay
Chúm đôi môi thổi tàn ngọn nến
Ngọn nến bùng lên
Tiếc nuối nói gì đêm qua?
Dòng sông âm thanh ngưng chảy
Lời cỏ mật
Những vì sao thiên di về cõi khác
Sương đẫm
Kỷ niệm hiện lên như bò nhai cỏ
Về đi em
Về nơi bắt đầu hồn nhiên
Hồn nhiên tiếng khóc
Hồn nhiên nụ cười
Hồn nhiên vạt tóc không cần làm dáng
Cơn mưa đêm qua rũ hết bụi trần
Ta bán tuổi mình đi, giữ lại thời thơ dại
Bàn chân chưa hề dẫm gai
Yêu thương chưa hề bỏng cháy
Thì ta đốt lên ngày mai!


PHẠM DUY TÂN

Ký ức làng quê

Khi ông mặt trời xuống núi
Đàn trâu lững thững về chuồng
Hoàng hôn vo ve tiếng muỗi
Đom đóm lập lòe trong sương

Xa xa nhà ai thắp lửa
Rạ rơm sực nức mùi đồng
Gió mùa run run vách nứa
Chùa xa chuông vọng thinh không

Thương quê tình sâu nghĩa nặng
Gẫm mình phiêu bạt áo cơm
Mồ hôi lệ nhoà xót đắng
Chẳng vá nổi mình tinh tươm

Về làng rưng rưng muốn khóc
Cội đa toả bóng trăng ngà
Bạn xưa dành nhau làm "Cuội"
Bây giờ gặp lại đã già

Dẫu sao ta còn có bạn
Một thời thơ dại qua mau
Kiệu tay đồng đồng "ấu chúa"
Gập ghềnh theo bước chân trâu.

(174/08-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...

  • Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý

  • HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com

  • Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.