Thơ Sông Hương 08-17

10:16 31/08/2017


Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi

Ảnh: internet

NGUYỄN HỮU PHÚ

Ru

Gió quất vào đêm ràn rạt
Từng mắt lá rưng rưng
Con đường run lẩy bẩy
Khẳng khiu cành
Trơ trọi đứng dầm sương


Đã quá nửa đời người
Người đàn bà vẫn đi về một mình
Khát…
Được một lần vượt cạn
Cánh võng đưa
À... ơi!
Nhức nhối
Búp bê trong nôi
Không cười không nói
Chỉ có tiếng đêm sặc sụa
Nằm đau...


Nóc nhà chơi vơi
Phên liếp trống trước hụt sau
Cột nhà chênh vênh
Vai áo bạc màu trắng xơ xác nắng
Leo lét đèn dầu


Lời ru khô khốc
Đếm tuổi thanh xuân
Giật mình thấy tóc mình lạc trôi qua ô cửa


Người đàn bà ôm búp bê ngả nghiêng
Nền đất nâu tê tái bàn chân...




LÂM HẠ

Gi/d-ấu

ngày lang thang
tôi nhặt nhạnh được con chữ
rụng tả tơi
vương vãi khắp không trung
vắt vẻo trên cây một dấu hỏi khôn cùng
dấu ngã co mình nằm sóng soài dưới đất
sau một cú trượt dài bấp bênh
cùng sắc và huyền
phía góc tối chân cầu thang
dấu nặng nằm im
như quân cờ vây đang phân vân nước đi cuối cùng
thắng
hay thua
hay tạo một thanh bằng không âm sắc
chữ nối nhau chạy vòng quanh
tôi nằm im giữa trời
nghe chữ cười đùa ca hát
ôi cuộc đời
là một cái bẫy vĩ đại
cho ta luôn cảm thấy bất ngờ
để đỡ chán ngán
khi lỡ sống quá lâu
mà đôi khi
nhầm lẫn
ngỡ mình
sống nhiều hơn
một cuộc đời
của chữ




LÂM TẺN CUÔI

Đêm hội hóa trang

Ừ em hãy cứ hóa trang
Mặt nạ ma quỷ mà than khóc mình
Còn tôi chỉ biết lặng thinh
Giả vờ sợ sệt để nhìn em thôi.


Ngoài đời ma quỷ khắp trời
Một đêm dạ hội vạn người lao xao
Tôi ngồi ấp ủ chiêm bao
Buồn riêng phố vắng tình hao khuyết tình.


Ừ em, Bát Giới - Tề Thiên
Bảy hai phép thuật cũng mình với ta
Thiên thần đội lốt quỷ ma
Hóa thân cho lắm cũng là ta thôi.


Halloween một đêm vui
Cuộc đời chớp mắt và rồi sẽ qua
Ừ thì chênh chếch trăng tà
Tôi ngồi xế bóng lòng ma quỷ tình!


(TCSH342/08-2017)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi

  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...

  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.

  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn

  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...

  • Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn