Lê Nhi - Nguyễn Ngọc Hưng - Ngàn Thương - Châu Thu Hà - Đặng Văn Sử - Nguyễn Loan
Ảnh: internet
LÊ NHI
Khát
Lâu lắm không đi trên con đường cũ
Làng ta đây sao quá đỗi mơ hồ
Ta dẫm lên từng vệt ta quá khứ
Gốc rạ gầy trên đồng ruộng cạn khô…
Lâu lắm không về thăm thôn xóm cũ
Giường chiếu ơi! Mẹ ta giấc có tròn?
Chái nhà hút theo bóng cha thao thức
Đổi tuổi mình nghiêng theo ước mơ con!
Lâu lắm không nhìn cha gánh nước
Sã đôi vai chân dọ dẹo thùng đời
Màu cơ cực vương trên đôi mắt mẹ
Loang loáng buồn chảy trong tóc em tôi
Lâu lắm không về ngồi bờ sông cũ
Để soi mình dưới vũng tháng xa quê
Bỗng từng nếp hằn trên khuôn lam lũ
Tước gấm hoa ta tắm khúc chiều về…
NGUYỄN NGỌC HƯNG
Tiếng cu gáy trưa hè
Trưa nồng
Xóm mạc im hơi
Bỗng đâu văng vẳng mấy lời chim ru
Cúc cù cu... cúc cù cu
Dịu dàng như thể hơi thu chớm về.
Núi trơ đồi trọc bốn bề
Chang chang nắng rát mặt quê cỗi cằn
Giữa mùa héo cỏ tàn măng
Bình yên cu gáy
Đất cằn nở hoa...
Cúc cu
Trầm bổng giao hòa
Nhẹ nhàng như vuốt như xoa lửa hè
Trời lắng nghe... đất lắng nghe
Tiếng gù râm bóng lũy tre quanh làng!
NGÀN THƯƠNG
Tự tình tháng sáu
Tháng sáu
những cơn mưa về rất vội
không đủ làm tan bớt khô khan
có một người đứng lặng nhìn cây cỏ
Hương Giang con nước vẫn mơ màng
Tháng sáu
thâm trầm chuyện của trần gian
ngỡ những cung đường từ xa xưa vọng lại
người nháo nhác gọi nhau í ới
bên hoàng thành
vá víu nỗi tàn phai
Tháng sáu
khi không chất ngất tiếng cười
của lữ khách về với Huế
ngôn ngữ đa phương
chiều nao quạnh quẽ
lối đi mòn
phất phới cánh diều bay
Tháng sáu
muôn trùng lắng giữa trời mây
gã hát rong ôm đàn gãy nhịp
chiếc nón cời xoay xoay trong gió
bài tình ca ngọt lịm một thời
Tháng sáu
trôi ngoài tầm tay với chơi vơi
làm sao níu khoảng đời hoa mộng
chỉ thấy im lìm
bên dòng sông phẳng lặng
bảy sắc cầu vồng vừa thoáng hiện mênh mông.
CHÂU THU HÀ
Gửi Dương Hòa
Những cánh muồng vàng, xuyến chi đua nở
Không biết em buồn chiều nay
Có viên sỏi nào xanh rêu
In dấu chân ngày trở lại
Bình yên Dương Hòa
bình yên đá núi
Người đàn ông ôm đàn
Rừng chiều lưng lửng mây
Chàng Đá Dăm gập ghềnh
Con đường nghiêng bờ đợi
Ai đánh rơi nửa trái tim
Mà thác đổ, mà đá mòn thêm
Mà rừng thầm thì gọi
Em xa rồi ai nhớ ai…
ĐẶNG VĂN SỬ
Cánh đồng tôi
bốn mươi năm cày bừa chưa rỗi vụ
miếng đất cằn còn nợ lắm mồ hôi
những mẩy gieo lo vàng không chắc hạt
rúm chân bùn hạ rám sạm đôi tay
ngày vốc cuốc bấm sâu thời cuộc
đêm nhai cơm chưa thư thả bao giờ
lời sương muối chát lòng vương bông trổ
ngậm phèn chua bao vấn gạn mất còn
hồi giáp hạt thương mùa chưa đắp đổi
buổi xong màng tót rạ thấm hồn rơm
xiết tay gió neo hương đồng cỏ dại
chạm chai chiu phân thuốc mấy rầy rà
bao phay lật tìm xuân thì tái tạo
cánh đồng tôi... quay quật cuộc vuông tròn.
NGUYỄN LOAN
Đập tôi...
nối lại câu thề
Đập tôi...
cho vỡ sự buồn
nát tan cái khổ
vụn luôn phận nghèo
muốn làm
át chủ ...phăng teo
cái xui cái rủi từng đeo
lấy mình
Đập tôi...
tìm ánh bình minh
bấy lâu còn ẩn trong hình trái tim
Đập tôi...
cho nhũn, cho mềm
cho bong ra hết nỗi niềm âu lo
Đập tôi...
vỡ “rượu trong vò”
say cùng trời đất - hồn thơ
tìm về
Đập tôi...
nối lại câu thề
bắc cầu thương nhớ - lối về tình yêu
(SHSDB41/06-2021)
Nguyễn Chí Hoan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hồng Thị Vinh, Lê Vũ Hạnh Phúc, Đỗ Văn Khoái, Công Nam, Cao Xuân Tứ
Chùm thơ nhớ Bác Hồ
Tặng chiến sỹ Đoàn Kinh tế 92 - QP A Lưới
Cu gườm gù ấm bờ sôngHình như có sợi tơ hồng mới se?Nắng vàng lốm đốm bóng treTrâu lim dim ngủ chẳng nghe sự đời!...
LTS: Sau tập ĐÀN - tập thơ ngoài lời rất lạ về sự “cưỡng bức” cho thơ một hình thái ngôn ngữ mới, Dương Tường xuất bản tiếp tập thơ MEA CULPA VÀ NHỮNG BÀI THƠ KHÁC do Nhà xuất bản Hải Phòng ấn hành vào đầu năm nay. Dù in sau nhưng đây là tập thơ cả đời ông “đứng về phe nước mắt” để kiếm tìm cách biểu đạt riêng cho mình.Sông Hương xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một số bài trong chùm thơ nói trên.
Mới chớp mắt thôi đã nghìn nămCảnh sắc đổi thay biết bao lầnSau nghìn năm nữa ai tìm đếnGương hồ còn rộng thế này không?
…giếng làng giếng làng ơichiếc quai nón vướng vào ký ứcsóng sánh mắt người buổi chiều như động đấtem qua rồi đòn gánh trĩu nơi đây…
… Tôi ra đi từ bến sông về ngủ cạnh bến sông và mơ chết chôn mộ sóng…
… giật mình đàn bồ câu bay lêntiếc nuối hạt lúa vàng cuối chợai đó gọi tên mìnhchìm trong câu ru em ngủ…
Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Minh Lộc - Ngô Đức Tiến - Hồ Thế Phất - Hoàng Xuân Liễu
Hồ Xuân Hùng - Trần Hoàng Phố - Hải Trung - Mạnh Lê - Trịnh Thanh Sơn - Phổ Đồng - Phạm Trường Thi - Phan Văn Chương - Lê Mai - Trần Việt Kỉnh
TỪ NỮ TRIỆU VƯƠNGSinh năm 1980.Cử nhân báo chí.Tốt nghiệp Trường Viết văn Nguyễn Du tại Hà Nội.
Võ Thị Kim Liên - Thuý Nga - Phạm Thị Anh Nga - Lê Thu Thuỳ - Kim Minh - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Đào Duy Anh - Nguyễn Trọng Bính - Đức Sơn - Bùi Đức Vinh - Diễm Châu - Phạm Xuân Trường
Nguyễn Khắc Thạch - Hạ Nguyên - Lưu Ly - Đông Hà - Hà Huy Hoàng - Từ Nữ Triệu Vương - Lê Tuấn Lộc - Lê Anh Dũng - Hồ Ngọc Chương - Ngàn Thương - Đặng Kim Liên - Lê Viết Xuân - Vĩnh Nguyên - Duy Phi - Đỗ Văn Khoái - Nhất Lâm - Phan Văn Chương - Phạm Tấn Hầu - Hà Minh Đức - Lê Thị Mây - Nguyễn Ngọc Phú - Ngô Hoàng Giang - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thanh Mừng - Trần Cao Sơn - Hồng Thị Vinh - Mai Văn Hoan
Kiều Trung Phương - Tạ Văn Sỹ - Lê Tấn Quỳnh - Trần Tịnh Yên - Quang Huy - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Phan Tuấn Anh - Lê Ngã Lễ - Ngô Cang - Nguyễn Quân - Đào Duy Anh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Huy Tập - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Vĩnh Thái - Phan Trung Hiếu - Thanh Tú - Lâm Thị Mỹ Dạ - Văn Cầm Hải - Duy Từ - Lê Thái Sơn - Thuý Nga - Châu Nho
Đường Xuân Sử - Trần Kim Hồ - Anh Đào - Phạm Văn Thảo - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Huy Ngữ - Xuân Thiên - Nguyễn Tấn Thái
Nguyễn Lãm Thắng - Trần Lan Vinh - Hồ Tiểu Ngọc - Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Quỳnh Thi - Nguyễn Văn Vinh
Tôi bay khỏi hành tinh khi em cúi mặtánh đèn vụt tắtbỏ lại sau lưng trái đất hệt quả camtrôi giữa dòng sông vàng bất tận...
Đêm kỳ diệu tay bơi trong suối tóc ánh trăng mờ trời sương mặc áo mun thu trút lá người ơi run rẩy gió...
Những con sóng không nơi khởi đầu, không hồi kết thúcdồn đuổi nhau đầy ắp biển ngoài kiatự vỡ mình ra, tự thu về nguyên vẹnTa biết lắm biển ơi, người chẳng đau khổ bao giờ...