Thơ Sông Hương 03-2003

16:42 11/05/2009
Nguyễn Đông Nhật - Chử Văn Long - Lê Hoàng Anh - Trịnh Lữ - Đào Trung Việt - Nguyễn Trần Thái - Nguyễn Thị Anh Đào - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Quang



NGUYỄN ĐÔNG NHẬT

Nhà ở Huế

Những vườn cây những ngôi nhà
dường như giống nhau nên lại khác
giống trong ý nghĩ thô xù
khác nhau khi bàn tay gõ cửa

Có con đường nối những ngôi nhà
vô hình băng qua mùa im lá
nên vườn cây là giấc mơ ngân
tiếng trẻ đùa nô bên giọng hát.

Bao dân thường bao quan liêm chính
từng đi qua vô tận giấc mơ
trong màu lá vỡ họ còn nhớ
hạnh phúc nối liền người nữ - người nam.

Những nhà thơ những vị vua hiền minh
ngủ dưới bóng sao cùng lời chim
họ không quên cung đàn bất hạnh
giọt máu rơi môi cười sửng lạnh.

Cuộc sống và cái chết của họ
đã nhuộm thơm bao nhiêu thời gian
xui mùa thu gởi lòng xuống dòng sông
trên vẻ đẹp ánh hồi quang cũ.

Và hôm nay ngoài hành lang gió
giữa thanh âm của ngày bình thường
chầm chậm một màu hoa không nói
nở yên tĩnh sắc vàng trong sạch.

Yên lặng, vì vườn cây - ngôi nhà
đã trở thành không khí đầy cảm xúc
lọc qua tiếng ngân bài ngụ ngôn quên lãng
vừa rơi từ giấc mộng ngàn năm
.

CHỬ VĂN LONG

Con ngựa buộc bên rào

Con ngựa buộc bên hàng rào
Cỗ xe cũng nằm cạnh đó
Cô em ở trong cửa sổ
Ngựa ai đã thắng yên cương

Mùa xuân đi dạo trên đường
Tôi qua trước nhà em ở
Chỉ tại cái gốc cây bàng
Mà tôi ghé vào bên cửa
Sau nữa tại vì con ngựa
Yên cương đã sắp sẵn rồi
Nên tôi muốn được em ngồi
Để tôi đánh xe dong duổi...

Lẽ nào cô em từ chối
Ngựa xe thì đã sẵn sàng
Vàì buổi chiều nay đẹp thế
Lòng nào không thấy xôn xang


LÊ HOÀNG ANH

Gió xuân

Ngôi sao xa xanh nhấp nháy
Gió xuân về như quầng sáng lung linh.

Lá me bay nhè nhẹ trên mái tóc
Gió xuân về xanh biếc lộc đầu cành.

Giàn hoa tím mang hơi lạnh trong gió
Cánh thả hương vẫn từng chùm bung nở.

Ta nghe trong gió hạt mưa xuân
Sắc đào hồng se se, bất chợt nắng như hè.


TRỊNH LỮ

Đốm nắng xanh

hôi hổi lườn chim câu ra ràng
hạt ngô vàng mẩy tròn mướt mát
tay ngây thơ e ấp vuốt ve
bồi hồi thịt chim non trần trụi
ngỡ quả tim ai đánh rơi
ngước lên
            búp đa vàng
                        đốm nắng xanh
cúi xuống
            đàn kiến bồng đỏ ối...

mở mắt thấy trần nhà trắng xoá
cố ngủ lại nhưng cõi mơ đã chốt cửa rồi

Mẹ ơi...


ĐÀO TRUNG VIỆT

Và ta sẽ thấy

Bạn ơi,
đồng hành cùng tôi
và em bé đánh giầy
chân đất đi mãi chưa về
                        được quê hương
Bạn ơi,
cùng tôi nói điều giản dị
như hạt thóc, củ khoai,
như ai đó trồng hoa, trồng sắn
như cô gái hái chè
                        tay đâu có búp măng
Bạn ơi,
hãy cùng tôi nặng lòng
ta nhịn đói, nhịn khát
                        và chân đất,
                                    đi trên trắng cát
giữa trời nắng chang chang
Và ta sẽ thấy
Sự giầu sang: là khái niệm
Giữa quê hương quặn siết đói nghèo.


NGUYỄN TRẦN THÁI

Lỡ nhịp

Đi tìm sắc Huế xưa Đồng Khánh
Lỡ nhịp dòng Hương lặng đổ ngang
Tưởng đâu đã chạm tà áo tím
Linh Đàm chuông thỉnh gọi thiền sang


NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO

Đêm say

Thì anh cứ trở về nghiêng chén xuống dòng sông
Thời gian xoã tóc sau bờ vai em bối rối
Anh mắc nợ một đời trai trẻ
Khi trên đầu tóc đã điểm màu sương.

Những kỷ niệm thơ trinh từ thuở giảng đường
Chực trở về gọi tên rối rít...
Khi Huế đã vào xuân
Dòng sông trầm tư chảy ngược thời quên - nhớ.

Em
Mái tóc dài mắc nợ
Một đời anh.

Nếu mai anh có về
Đêm say đừng nghiêng chén
Dòng Hương in bóng hình em còn trẻ
Vẫn một mái tóc dài
Buông thả đắm say anh
.

NGUYỄN LOAN

Lời ngỏ tháng hai

           
(Tặng một nữ sinh)

Tháng hai em về qua ngõ
Lòng mang theo cả mùa hương
Tóc xanh ru mềm cơn gió
Dàn chân ngân NỐT ĐÀN SON

Tháng hai chim kêu đợi nắng
Bầu trời mờ đục màu sương
Mùa xuân đi bên áo trắng
Tay em cặp vở còn thơm

Tháng hai dù đang mưa bụi
Nụ cười em đã ấm lên
Lòng ta được chút an ủi
Khi bài thơ chưa thành tên...
                       
Huế, xuân 2003

NGUYỄN VĂN QUANG

Mở trái tim

Có những bức tường đè lên khối thịt
Bằng sự thâm tím để phương đêm mù mịt
Khi tiếng gọi của linh hồn tháo gỡ bức tâm linh
Em đến với những cuộc tình...

Để nghe người Huế ví trái tim
Nhưng sự hoài nghi cứ lặng thinh
Sao em vô tình để sợi vô hình trói buộc
Ngày sang sông sóng không tiễn nữa, thành bọt nước vỡ..

Ta đến sau thập kỷ bẻ bóng làm sóng
Tìm sông ra biển tìm bờ ra bóng
Tìm sóng trong lòng
Tìm em mở cánh tim đau giải thoát tâm hồn.

Vẫn còn...

Ta thấy loài cầm thú xạo
Như trang đời láo nháo
Ta treo mình giữa chốn
ngổn ngang
Để xuống hàng...

Dẫu đổ lệ nơi quan tài hay
địa đàng
Ta chỉ biết cười vang...
Em ơi! đâu? loài người nói trạng
Và sự câm lặng để có thêm bạn

Ta im hơi từ trời vọng xuống
Chút tài hoa kéo câu thơ trôi nổi
Tôi chẳng còn chi ngoài cái
                                    thằng tôi
Để bà con đâm soi

Chẳng còn ai ngoài nội ngoại
Chỉ còn lại, sớm chiều
                                  môn khoai
Nghe cánh đồng gọi...
Phía rừng trầm nở một
                                     chữ tâm
.

(169/03-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...

  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.

  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn

  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...

  • Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn

  • Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .