Thơ Sông Hương 03-13

15:04 29/03/2013

Khaly Chàm - Phan Hoàng - Trần Hữu Dũng - Phan Hoàng Phương - Vũ Thiên Kiều

"Chiêm bao" của HS Lê Thị Thúy Hằng

KHALY CHÀM

Cõi mơ trở về

tầng trời ngực hoang nhiễm sắc
biển thanh xuân huyền bí
hồn ngủ trong đáy vực nước
diệu kỳ những vòng xoáy


tiền thân chiêm bao hóa thạch
ôm mầm trăng lạnh
ngàn triệu năm lửa xanh
bồng bềnh cốc rượu suông


cõi trăng vàng lạnh đam mê
linh cầu nhỏ từng giọt máu
hụt chân ngã sấp
nghe rõ tiếng gọi của đất




PHAN HOÀNG

Khi người nông dân để lại cánh đồng

Người nông dân
lần lữa
rời cánh đồng
bước chân nặng nề chậm chạp
như con bò già kéo cày giữa trưa đứng bóng
sau lưng thời gian sấm chớp


không còn nữa những tối lai rai bàn giống lúa mới
không còn nữa những khuya bồn chồn tỉnh giấc đợi tiếng gà
không còn nữa những trưa thiêm thiếp chiêm bao giữa bầy tu hú
không còn nữa những chiều hỉ hả đốt đồng mùa gặt bội thu


Người nông dân
lững đững
ngoảnh lại cánh đồng
bước chân nặng nề chậm chạp
như làn mây xám mệt mỏi trôi qua rặng núi chiều đông
sau lưng đất đai sấm chớp


màu cỏ sân gôn sẽ thay màu lúa tình tự ngàn đời
dãy dãy tường cao sẽ thay bờ vùng bờ thửa
từng dải khói đen sẽ thay những đàn cò trắng
tiếng máy buốt đêm sẽ thay tiếng nhạc côn trùng


Người nông dân
lầm lũi
để lại cánh đồng
bước chân nặng nề chậm chạp
như người lính bị tước vũ khí cúi mặt rời khỏi chiến trường
sau lưng rền vang sấm chớp




TRẦN HỮU DŨNG

Luang Prabang

Uống cạn chai bia ở quầy rượu
Vất điếu thuốc cháy dở xuống dòng nước
Chuyến phà chậm rãi băng ngang sông Mékong
Thấp thoáng sân nhà ai bầy bồ câu mổ thóc
Đâu cần gì vội vàng ở xứ sở Ngàn Voi nầy


Thong thả bước vào đền thờ
Nụ cười Phật toả sáng
Rì rầm lời cầu nguyện
Hơi thở vũ trụ thanh khiết lan nhẹ
Chuông chùa dội âm âm lồng ngực


Luang Prabang
Còn hai giờ thong thả ở sân bay
Ý nghĩ lượn lờ như cánh bướm
Làm sao phân biệt
Đâu là hương thơm em
Và vị nhớ đất nước Lào.




PHAN HOÀNG PHƯƠNG

Như một lời tạ ơn

Vẫn còn những vạt cỏ ven sông mà ta ước
Hoàng hôn rơi nằm ngửa mặt lên trời
Vẫn còn những cánh đồng xưa mà ta ước
Tiết hạ sen hồng, vàng cúc tiết thu


Trời có giấu gì đâu
Đất có giấu gì đâu
Sao ta cứ phải giấu nhau cả những điều bé mọn
Cả ý nghĩ, cả tủi buồn nhọc nhằn theo năm tháng
Cả lời yêu thương chưa kịp bật lên rồi vụt tắt
Cả lời thanh minh không còn dịp trao nhau


Ta chơi dao trót bị đứt tay
Vết thương quá sâu ngỡ không lành lặn được
Những nấn ná bên nhau đợi tháng ngày tha thứ
Đợi buồn đau bảo bọc lấy buồn đau


Tạ ơn trời đất linh thiêng
Đã giúp cho cỏ cây hồi sinh trở lại
Xa xăm kia, những vạt cỏ vẫn rạp mình trước gió
Vẫn ai kia cất lên khúc hát mê cuồng
Sâu thẳm biển khơi kia vẫn con thuyền chao đảo
Ngàn vạn vì sao thả xuống suốt đêm trường.




VŨ THIÊN KIỀU

Cánh thư ngược gió

Sắc hương nũng nịu gió trời
Cánh thư ngược! Trút thỏa lời nơi đâu?
Ví dầu... ai hát… ví dầu…
Đóng đinh chặt! Phép nhiệm mầu có chăng?


Thương yêu mấy cuộc đãi đằng
Lòng em lưới bể vây giăng khát mùa
Cánh thư ngược gió cầm thua
Dội miền ký ức cơn lùa cuộn cơn


Bung chi nét chữ tủi hờn
Hoa cài mắt lệ nhuốm sơn gỡ gì?
Hoặc huyền hai nửa chi chi
Đỏ đen kiều diễm… xuân thì vùi sương


Cánh thư tím! Nhợt môi hường
Nhịp tim vật vã con đường xẻ đôi
Trăm năm kiếp gió luân hồi
Cánh thư trĩu nặng chăm bồi gởi ai?


(SH289/03-13)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...

  • DZIỆP THẢO MINH DZƯƠNG                                       Tặng MẹNgồi nép vào mãi phía trongNgười hay dấu hỏi mà cong thế này

  • ĐOÀN LAMcòn đâu áolụa xênh xangrêuxanh đền các lầu vàng hiênmưa

  • Rồi một ngày bước giang hồ chợt mỏiTa bỗng thèm một góc ấm, bỏ cuộc chơi,Nơi ta về sẽ chẳng còn ai ở đó,Lối đã rêu, buồng đã quạnh hơi người...

  • Nhảy múa bên triền sôngCác em có nghe thấyỞ nơi nào, cá quẫy mơ hồỞ nơi nào, đất đang lởỞ rất xa thế giới con người?

  • LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.

  • Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên  Mụ nắng chan vàng

  • Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường

  • ...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...

  • Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.

  • Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức

  • Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi

  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...

  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.