Thơ Sông Hương 02-1999

15:02 28/01/2010
Phạm Tấn Hầu - Văn Hữu Tứ - Dương Lễ - Nhất Lâm - Văn Cầm Hải - Phan Trung Thành - Trương Quân - Lê Tấn Quỳnh - Hồ Trường An - Hải Yến - Tôn Nữ Như Ngân - Thủy Chi

Ngày sinh thần Vệ Nữ - tranh sơn dầu Bửu Chỉ

PHẠM TẤN HẦU


Tình ca


Cao vì cô độc
Đỏ mắt trông chờ
Gái bán xuân tàn
Cho sương xuống khóc

Buồn như vôi trắng
Thay đổi dáng hình
Còn như mộng mị
Tựa vào bóng đêm.


VĂN HỮU TỨ


Đáy tim


Tôi muốn lau sạch bụi bặm
            Để thấy
Không gian sâu thẳm nỗi buồn
Và bình minh
            trong vắt niềm vui
Câu thơ là máu
            Chảy từ tim
Tôi muốn soi mặt mình
            trong tấm gương tráng thủy
Để hiểu
Vì sao có giọt nước mắt
Để nhìn tận đáy mắt em
            nụ cười ấm áp
Cuộc sống giấu che
            trăm điều bí mật
Lòng biển kia giấu che.


----------------
Trích tập "Tôi yêu cuộc đời đến chết".


DƯƠNG LỄ


Hoa gạo


Tháng ba hoa gạo nở tươi
Trăm ngàn cánh thắm bên trời lửng lơ
Tôi đi nhặt mộng. Bất ngờ
Môi ai thắp lửa bên bờ thời gian


NHẤT LÂM


Phố cổ


Mẹ sinh con dưới ngói âm dương
Khi con lớn ăn quà chú Khách
Phố dài như lòng người chân thật
Mái chùa cong và tiếng chuông trầm

Những ngôi nhà chẳng biết thời gian...!
Ngoại bảo : Phố trăm năm rồi đó
Có nhiều đêm tôi buồn vô cớ
Và mảnh trăng rơi trước hiên nhà

Phố của Khách và phố của ta
Người bán mua một đời lam lũ
Tôi đi xa nhớ về phố cổ
Lúc hoàng hôn xập xế cánh dơi

Phố cổ ơi mẹ đã khuất rồi...!
Lầu mới xây tân kỳ tráng lệ
Dù trải qua trăng trầm dâu bể
Hồn phố xưa ôm chặt nơi đây.
                            Bao Vinh 12 - 98.


VĂN CẦM HẢI


Ngự Bình và dị khảo


Ai đã từng đem dãy Trường Sơn đi bán
Mặt Ngự Bình đăm chiêu lớp trẻ
những ụ mối ngoại giao tầng mái không gian
miền mây thơm buồng trứng của Mạ
vẫn sớm chiều sinh đẻ mưa hoa
bao huyền thoại di trú làng xóm
bước anh hào điểm danh thế kỷ
Ngày cánh chim chọc thủng họa tiết trời cao
quê Mạ nghèo lúa cạp ngực đất
cuộc rong chơi nhanh như ly bia
nên lịch sử không cà kê quán cóc
viết bài ca dị khảo Cha Ông !
                        Huế và mưa 96


PHAN TRUNG THÀNH


Tái bút thơ...

            (gửi chị)

biết đâu được
em vẫn trong miền nắng gió, chị ơi
sông xa lắm
tóc râu ngô hong nắng
mùi bùn lên từ vạt áo chị đan...
vườn cỏ dại
đầy vai thơ dại
chị tết mũ công nương đội sương xứ người
đêm tháng ba nhớ rét
chăn bông lò sưởi điện
rượu mạnh một ly
gối đơn một chiếc
chị bẻ nắng quê nhà làm bong bóng mưa bay
anh ấy hay qua ngõ nhà mình
không đợi tháng ba mưa dầm
tháng mười nắng quái
anh tết mũ công nương bằng cỏ dại
té tác về trời
chị ơi...
           Tân Bình 8 – 98


TRƯƠNG QUÂN


Vườn xưa


Về lại quê xưa chẳng thấy vườn.
Nhà mình ai ở, biết đâu nương?
Lạnh lùng chủ mới nhìn ông khách,
Ngất ngưởng tường cao bít mặt đường.
Vật đổi sao dời, thuyền lạc bến.
Trời cao đất rộng, vạc kêu sương.
Quay đầu, mất dấu nguồn hương khói.
Bảng lảng chuông chiều cất tiếng thương.


LÊ TẤN QUỲNH


Khép


Khép lại quá khứ
Nụ cười xa buông về ngược nắng
Với vầng trăng
Tay em cầm bàng bạc một kiếp rơi hào phóng.

Chẳng thoát khỏi những màu trời trì níu
Mà người thành như có như không
Cái im lặng của nhẹ nhõm
Như thiếu phụ xưa hóa đá mê mỏi chờ chồng.

Khép lại quá khứ
Lại gieo ngày lên đồng trời
Và cùng năm tháng ta gặt bông cúc tím
Cắm vào lòng yên tĩnh mồ côi.


HỒ TRƯỜNG AN


Dự cảm


Rồi phố nhà hút cạn mênh mông
Khói đầm đìa mắt môi văn hiến
Còn chút bao la neo bóng
Em nỡ lòng cân đong?

Tấm lòng xưa trận mạc không nhàu
Cũng vò nhăn ném vào mặc cả
Em ngọng nghịu cuộc tình siêu thị
Tim lai ẩm ứa phai tàn.

Dù trong âu yếm tôi tin
Nét phổng phao đời ươm rất ngọt
Điều mòn mất vẫn thắt lòng dự cảm
Tôi lặng thầm chuốc nhịp ầu ơi...
                                       1996


HẢI YẾN


Nhớ Huế


Đêm mưa xứ lạ buồn thao thức
Nhớ Huế mưa hoài nỗi xót xa
Thời gian hờ hững qua trong mắt
Lòng vẫn mong về với Huế thơ


TÔN NỮ NHƯ NGÂN


Sen


Mùa xuân
sương khói che quanh
Mênh mông nước
với cây xanh mặt hồ.

Sớm mai
thấy nắng
ngẩn ngơ
Mới hay
gió đã ngậm hờ ngó sen.

Thì ra hạ tới bên thềm
Vô thường hoa nở
bùn đen mỉm cười.

Cảm ơn đất
Cảm ơn trời.
Chút hương, chút nắng
đầy vơi bốn mùa.


THỦY CHI


Khi ...


Khi hoàng hôn buông tím lối vào đêm
Tiếng chim chiều gọi nhau về tổ
Là em thấy nỗi nhớ buồn cám dỗ
Bởi khoảng trống không anh buồn nhớ mới lấp đầy!

(120/02-99)




 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • PHẠM ĐỨC MẠNH  Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.

  • ...Bầy tốt đen sinh ra để mà thí mạng,Cho con tướng vênh vang, yên ấm chỗ ngồi!...

  • ...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...

  • Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc

  • Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi

  • Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều

  • NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).

  • ...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...

  • ...Bồng bồngBống bốngBông bông...

  • ...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...

  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.