Ngô Mậu Tình - Nguyễn Hữu Trung - Đoàn Trọng Hải - Nhất Mạt Hương
Tác phẩm "Xuân về" (Sơn dầu, 50cm x 60cm) của họa sỹ Phạm Hoàng Hà
NGÔ MẬU TÌNH
Tâm sự với sông Hương
vun lên những đọt sóng
chảy vào làng bao lớp phù sa
triền sông nổi chìm bờ bãi
chuyến đò ngược dòng
gió lép ngực
trở mình đục trong
câu hát xuôi chiều gió bấc
em đứng đợi ai
trên chiếc cầu dang tay đón bạn
mắt người gột sáng đêm nay
sông Hương vỗ vào tôi từng nhịp
tiếng chim trôi cánh hoa rơi
sau lưng vàng mùi rơm rạ
đàn trâu mơ phía cánh đồng
tôi đi qua tôi
nhấp nhô ngấn cát
làng bao bọc khoan dung
lâu rồi không nghe tiếng con cá quẫy
bước chân bì bõm nông sâu
những tiếng lồng cồng khuya vắng
hò khoan vỗ cánh bay đi
sông Hương hồi linh tưởng tượng
dòng sông ca hát muôn đời
giai điệu rừng già kể chuyện
xưa xa
ai neo mùa trăng ở lại
tiếng gõ mạn thuyền
khuấy mãi trong tôi
NGUYỄN HỮU TRUNG
Một chuyến đò ngang
...
mẫu đơn đắm trong rặng chiều
hoạch đỏ lằn nắng cuối
mưa rượt mây xanh
vắn dài sợi khát
từ ô nhớ vuông vuông
mạch tay vẫy vuốt xa thẳm
ngồi trọn trong vòng lạnh riêng riêng
khất khưởng
tiếng nhái vọng khoảng đồng mùa bão
đễnh biệt khúc quê
sóng chờn
bọt dầm len men
chát chao dòng Tiền giang lục bình neo lại
chuyến ngang nào lểnh lảng
đò trôi
vọc bước chân nhừ mỏi
mưa ngừng
đựng thổn thức rông rỗng
ráo tạnh chuyến về...
ĐOÀN TRỌNG HẢI
Chấm xanh
Mắt lá thức cành sương
Là em
Một chấm xanh kì diệu
Mắt chữ thức trang đời
Là em
Một chấm xanh huyền diệu
Là em
Trong những điều thiêng liêng và những điều bình dị
Ta vừa gặp em rồi lại đánh mất em
Vẫn ngước nhìn bầu trời
Bàn chân còn in mặt đất
Em mãi xanh: câu ca thức cùng năm tháng
Chốn bể dâu đủ đầy những thăng trầm được mất
Giữa cuộc đời chơi trò cút bắt
Em mãi là em: một chấm xanh diệu kì
Trước con đường lặng lẽ bước đi
Ta thao thức tay cầm tia nắng
Là em: nỗi cô đơn xanh lên từ tiền kiếp
Trong cơn mơ phận người
Là em: chân trời xanh trước ta diệu vợi
Đã cạn ngày quên lẻ bóng mây trôi…
NHẤT MẠT HƯƠNG
Mưa mùa đông
Những giọt mưa buồn như mắt người
Hắt qua miền trăn trở
Bông cúc sớm vì ai mà nở
Sắc vàng đóng dấu mùa đông.
Những giọt mưa không gọi cầu vồng
Chỉ bâng khuâng dệt vài đốm lửa
Ướt khoảng trời quên khép cửa
Trôi về phía lãng quên.
Những cơn mưa chưa được đặt tên
Hát bài ca quá vãng
Ru một vầng mây xám
Mắc trên cành mùa đông.
(TCSH407/01-2023)
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự
Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi. HOÀNG VŨ THUẬT