Duyên An - Vĩnh Thông - Nguyễn Hữu Phú - Huỳnh Gia - Trịnh Bửu Hoài
Tác phẩm sơn dầu "The Love Song Of Spring" của HS Kuolg Trần - Trần Cường
DUYÊN AN
Mùa xuân
Những triền đê mọc đầy cỏ dại
Cuối đông hoa nở trắng hồng
Những mầm cỏ vùi sâu trong đất
Héo úa trong nắng cháy
Lụi tàn trong mưa lũ
Lại trồi lên như chưa có gì xảy ra
Em chụp hình bên hoa
Mắt trong veo giọt nước trời
Đợi mùa hoa đánh thức mầm xuân trong trái tim mình
Sau bao ngày khô khát
Giữa vô chừng âm u
Cơn gió làm hồng lên những triền cỏ mênh mang
Hồng đôi má hồng chín nõn
Người nông dân ủ mình trong manh áo tơi
Ông không ngước lên nhìn cỏ nở hoa
Lặng lẽ trên cánh đồng đất đen
Gieo những hạt giống còn sót lại
Căn nhà trống hoang sau mùa mưa lũ
Cánh đồng rồi sẽ lên xanh
Như chưa có gì xảy ra
Tôi ngang qua trên chuyến xe vội vàng
Nghe trong tim một mùa cỏ mọc
Như chưa có gì xảy ra
VĨNH THÔNG
Nhào nặn giấc mơ
1.
Tôi nghe họ nhào nặn giấc mơ tôi
giấc mơ hình thù quái gở
Nơi ấy hồ như từng có một tuổi thơ
bị đào sâu chôn chặt.
Là khi tôi phát hiện mình mang theo giấc mơ
trình trịch nặng
ít lần ghé lại.
Nỗi sợ có mùi tuyệt vọng
không thấy hình
thỉnh thoảng lăn nhẹ qua
sau những lần mắt tôi tìm kiếm.
2.
Lắm khi muốn nghĩ mình là kẻ độc hành
trên núi tuyết hay sa mạc
Ở đó tôi tự do đi chạy nhảy bay
và mất tích
Ở nơi đó tôi biến thành một sinh vật
giữa đám hỗn mang
Không ai nghe tiếng tôi
không ai nhìn thấy tôi
mọi thứ trở nên rợn ngợp.
Tôi & một mình
hai phạm trù là một
chủ thể là khách thể
họ là tôi.
Bỗng trên đường quen
tôi thấy mình rơi…
3.
Những người xung quanh
ai đó đang nhào nặn giấc mơ tôi
khó vùng vẫy, vượt thoát
Ngày chưa bước sang lằn ranh mới
tôi chưa qua khỏi biên giới mình
những giấc mơ vẫn bị triền miên
nhào nặn.
NGUYỄN HỮU PHÚ
Xuân về trên lối nhỏ
những chuyến xe ngược xuôi về sum họp
đàn chim bay trên cánh nắng dịu dàng
mùa xuân chín thơm thơm đầu ngõ
thoang thoảng hương bồ kết phía sau nhà
tôi đứng nhìn khói bếp tỏa la đà
bên giàn mướp những chú ong nhởn nha bay lượn
từng chồi non vươn mình trổ lá
nụ mai xanh dần hé nở cánh vàng
khúc nhạc xuân rộn ràng hát ca vang
bầy trẻ nhỏ chạy reo đùa khắp xóm
ký ức ùa về trong tôi như thác lũ
ngẩn ngơ nhìn từng vạt trắng mây bay
Tôi đứng trên mảnh đất quê mình lòng như tỉnh như say
thơm mùi áo nâu một đời tần tảo
cầm tay mẹ thương những vết chai sần khuya sớm
dành cho con những năm tháng rộng dài.
HUỲNH GIA
Mùa giăng mình…
Ngày cuối Chạp tinh mơ
bình minh khoác áo sương mở cửa đời an trú
ngoài sân nắng nhẹ hơn mùa cũ
bầy chim sẻ ríu rít gọi ngày
mùa không dành cho những cơn gió lông bông
Những cơn mưa lạc lối quen bẽn lẽn giọt - vơi dần
đêm ngậm nhánh sương dè chừng từng vạt bấc
cơn bấc ham chơi níu giật mùa đông đang tìm nơi trú ẩn
tháng Chạp ngược hướng về
tiếng bước chân nào kịp xao động không gian
Cái lạnh của mùa đông nhen nhúm từ buổi rong hoang
lượn quanh bếp lửa nồng như mải mê đùa nghịch
tờ lịch cuối năm hồi hộp chờ rơi đêm ba mươi tết
nhánh mai tách đài bung rộ những nụ xanh
Đêm giăng mình rây từng sợi bấc mỏng manh
đang vướng ngõ chạm mùa ỡm ờ không muốn bước
ta hối thúc dỗ dành - dăm lần bảy lượt
đã giao thừa - nhường lại bước chân xuân
Vén bình minh - nắng bừng tỉnh lâng lâng
rải vào thảm nhân gian những niềm vui bất tận
đón nụ hôn của mùa xuân - những nụ hôn hạnh phúc
gọi những mùa kế cận luân phiên lây hưởng chút hương đời
TRỊNH BỬU HOÀI
Mùa bấc
Gió bấc về bẻ quặt những cơn mưa
Nắng vén mây thả nhẹ nhàng hơi thở
Có một đóa hướng dương vừa nở
Trời rực vàng theo bóng chim bay
Gió bấc về mang những hạt sương mai
Điểm xuyết cho ngàn cây nội cỏ
Dải lụa mỏng vắt qua trời ửng đỏ
Tà áo người bàng bạc chân mây
Gió bấc về những mầm lá như say
Ôm ấp nụ hoa âm thầm tách vỏ
Đón nắng ấm trong một ngày tương ngộ
Cả loài người đều gọi là xuân
Gió bấc đi để lòng ai bâng khuâng
Một chút lạnh cho bàn tay se động
Ánh mắt người cõi trời xanh mộng
Ta là mây bay mãi một đời…
(TCSH383/01-2021)
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga
Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy… *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý