Thơ Dự Thi 9-2002

08:47 03/09/2008
Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Thị Thu Huề - Nhất Lâm - Trần Tiễn Cao Đăng - Ngô Thiên Thu


NGUYỄN HỮU HỒNG MINH

Tôi viết dòng cuối cùng trên những trang vô cùng
                                                 Gửi Văn Cầm Hải

(1.1) Vũ trụ xoay quanh trang giấy, câu thơ là mặt trời.
(1.2) Bài thơ, sự kêu gọi từ những mảnh vỡ vô biên
(1.3) Liên tục cắt nghĩa, đó là Thơ. Không còn khêu gợi nào về
nghĩa, tiêu diệt Thơ.
(2.7) Tạo nên một chủ đề từ phản đề
(3.6) Suy nghĩ đi nhanh hơn ánh chớp. Bài thơ còn lại trong vang
vọng ánh sáng.
(4.4) Bài thơ vượt thời gian do bí mật nó đem lại
(5.2) Vì ú ớ nên tôi nói, và càng nói càng ú ớ.
(5.3) Trong cuộc cay đắng bẽ bàng này chỉ một điều không cay đắng
bẽ bàng là tôi biết rõ tại sao nó cay đắng bẽ bàng (!?)
(5.4) Anh bắt đầu nói
không thể khi anh không thể nhưng anh đã có
cái không thể.

(7.9) Đạt đến độ trống rỗng của câu thơ thì trang giấy đã đầy chữ.
(8.8) Câu đầu tiên
Nó phải thế này, là... để câu cuối cùng Nó không
phải vậy!
(8.9) Càng viết càng ném, có ném có viết (!?).
(9.0) Cố tình nói rõ cái tôi chưa tỏ mặt tôi càng không rõ mặt điều tôi'
rốt cuộc muốn nói.
(9.1) Nhịp đơn trong tôi làm câu thơ nhảy cóc.
(9.2) Tôi không bao giờ biết rõ cái tôi xác quyết bởi điều này tôi đã xác
quyết.
(9.4) Trong bao la vũ trụ có thể câu thơ chưa tìm thấy vị trí của mình
nhưng với sự cân đối của câu thơ đã mang chứa cả vũ trụ bao la.
(9.5) Viết để chống lại sự hư mòn nhưng càng viết càng hư mòn.
(9.6) Cái tôi muốn biểu hiện cuối cùng đã biểu hiện tôi.
(9.7) Phá đổ mọi trường phái để cuối cùng tôi dựng nên một trường phái.
(9.8) Tôi viết dòng cuối cùng trên những trang vô cùng.
(9.9) Tôi yêu sự giản dị nhưng lại đánh mất sự giản dị khi tôi đã tìm
mọi cách viết về sự giản dị.
(10.0) Giữa một bài thơ mất phương hướng tôi còn lại trong một dấu
chấm. (.)
Sài Gòn, từ những năm 1995 - 2002.

NGUYỄN THÁNH NGÃ

Vỏ ốc kỳ quan

Vỏ ốc
Được xây dựng bởi hàng nghìn kỹ nữ
Bản vẽ ngoài hành tinh
Nổi nênh chịu lực
Đóng mở cửa cát
Giấu kín gió bão trong tháp sáng
Uu - uu
Uu - uu
Chiếc đĩa bay vũ trụ
Phát ra vô tần tín hiệu gió
Cung cong
Ooo
Vỏ ốc
Kỳ quan trôi dạt
Một nhánh rong...
Nha Trang, 21.12.2001

TRẦN THỊ THU HUỀ

Cây bần
                (Gửi về quê mẹ Quảng Minh)

Làng mình đất chật, người đông
Nên bần chịu cảnh bờ sông sống nhờ
Thân mình nửa ướt, nửa khô
Nửa chơi với cá, nửa đùa với chim
Rễ chằng bám giữ bùn đen
Lá, cành đón gió bốn bên chân trời.

Xa bần nhớ lắm bần ơi
Nhớ bè bạn, nhớ một thời mộng mơ
Gốc bần neo đậu con đò
Bóng trăng rớt xuống, giọng hò bay lên.
Nhớ khi đơm cá, bẫy chim
Khi cào con trạng, khi tìm con cua
Nhà nghèo cơm độn rau dưa
Quả bần cho bát canh chua mát lòng.

Bạn giờ kẻ bắc, người đông
Người nên danh phận,
 kẻ không nên gì
Thảy đều nhớ một miền quê
Cây bần xây đập, chắn kè bên sông.
Cây bần bám đất cha ông
Bám vào nỗi nhớ cõi lòng người xa.
13.11.2000

NHẤT LÂM

Cà phê phố núi

Ly cà phê phố núi
Nhâm nhi đắng mây ngàn
Bầu trời như chùng xuống
Mây kéo đàn lang thang

Núi chập chùng trước mặt
Ngôi tựa núi bên vai
Núi với người tri kỷ
Tươi xanh rừng nắng mai

Ly cà phê phố núi
Gió lộng quán mây ngàn
Nhạc vàng là suối chảy
Âm vang tiếng rừng than

Ngạo nghễ ngọn A Lu
Mây bạc bay quanh đầu
Như già làng xuống núi
Bồng bềnh trắng A Sầu.
A Lưới 10.2001

TRẦN TIỄN CAO ĐĂNG

Biết

Hắn ngây thơ đến nỗi không biết vì sao ngón tay mình chảy máu
Nhưng hắn tin hắn biết vẻ đẹp và sự minh bạch của bóng tối
Những giấc mơ đích thực luôn luôn lớn hơn hắn
Hắn biết điều đó khi ngắm ánh bình minh trên cạnh ngón tay hắn

Núi

Hãy đến tạc trong ta dáng hình của núi!
Mảnh trăng tung tẩy
Đoá sao hôm si tình
Người con gái chân vòng kiềng xáp tới bên anh
Tất cả tê liệt dưới sức đè của núi.

NGÔ THIÊN THU

Vọng từ Tây Nguyên

Vườn thổ cẩm
Nở sáng rừng khuya
Bờ hoa văn
Đất trời khơi mở

Mon men lên đỉnh
Trời phủ xanh ngàn
Chợt tiếng đàn đá
Rung váy cao nguyên
Tôi thả hồn mình bên suối vắng.

(nguồn: TCSH số 163 - 09 - 2002)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu

  • TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu

  •                    NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.

  • TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...

  • NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.

  • LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...

  • DZIỆP THẢO MINH DZƯƠNG                                       Tặng MẹNgồi nép vào mãi phía trongNgười hay dấu hỏi mà cong thế này

  • ĐOÀN LAMcòn đâu áolụa xênh xangrêuxanh đền các lầu vàng hiênmưa

  • Rồi một ngày bước giang hồ chợt mỏiTa bỗng thèm một góc ấm, bỏ cuộc chơi,Nơi ta về sẽ chẳng còn ai ở đó,Lối đã rêu, buồng đã quạnh hơi người...

  • Nhảy múa bên triền sôngCác em có nghe thấyỞ nơi nào, cá quẫy mơ hồỞ nơi nào, đất đang lởỞ rất xa thế giới con người?

  • LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.

  • Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên  Mụ nắng chan vàng

  • Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường

  • ...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...

  • Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.

  • Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức

  • Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi

  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...