Thơ Dự Thi 7-2002

16:31 27/08/2008
Lê Mỹ Ý - Nguyễn Lãm Thắng - Thuý Nga - Nguyễn Vĩnh Nguyên - Võ Tấn Cường - Đại Giang


LÊ MỸ Ý

Về một đêm trăng

Bàng bạc dưới trăng khuya, những mái nhà nhỏ bé
Những kiếm cỏ cắt ngang vũng trăng
Như chiếc liềm khu  a vào thinh không
Và đóng đinh thinh không... và âm thầm tan chảy.

Loang loáng mắt dế mèn những dấu thập không tên
Đã đánh số thứ tự từ một đến chín
Giữa đầm nước, vầng trăng từ từ dâng
Cho đến lúc ngập dần chân mộ

Còn ánh lửa ngọn đèn soi cá
Lại soi rõ những hình rong nhảy múa trên đầm
Những vệt dài loang lổ tận bình minh
Tựa dấu tích một câu chuyện cổ.

Rồi xoá sạch những gì đã có
Một túp lều chăn vịt hiện trong sương
đang thức dậy cùng sự lặng im
Một cái gì hoàn toàn khác.
                             Đêm biển 12. 7.2001

Lời gọi sau cùng

Lời gọi sau cùng này như những mầm cây
Nảy trên đất cày phân vân, lưỡng lự
Đan kiến nhấm nháp chồi non mỗi ngày, mỗi giờ
Những chiếc rễ óng vàng sinh lực.

Và lướt đi trong hồn nhiên khoảnh khắc
Mùi đất hoai nồng ấm ánh trời
Chúng ta ngẩng cao đầu,  gánh vô hình trên vai
Hút theo những bàn chân cắm chặt.

Trong giây phút sau cùng có thể nào phân biệt
Những mầm cây phân vân, lưỡng lự giữa đất cày
Hay vật hy sinh cho đàn kiến no mồi
Ong vàng đám rễ đang tràn trề rữa thối.

Và mỗi ngày, mỗi giờ trên thế gian, lời gọi
Đã vọng vang lên, đã lịm tắt âm thầm
Những tia nắng mặt trời chẳng làm nên điều gì lạ lẫm
Sự chia sẻ lặng im khi chúng ta mệt mỏi, rã rời.
                                                                                18 - 9 - 2001.

Bầu trời và chiếc gương soi

Đã sinh ra và đã sống một mình
Thức là ngủ và ăn là đói
Đã đi mọi con đường không thể nào thấy nổi
Khuôn mặt mình sau chiếc gương soi.

Trong khu vườn mơ ước tuổi thơ
Nơi quả đồi cày lên đá mọc
Vất vưởng mầm khoai lũ trẻ nhồm nhoàm
Con cánh cam mùa thu xanh lét
Mở vũ hội bằng âm thanh khua râu cuối vườn.

Những giọt nắng mầm khoai ngọt đến tê lòng
Lũ trẻ chẳng bao giờ  cần hát bài đồng ca về đất
Chúng nhặt nắng ném tuột vào nhau trong vũ hội riêng mình
Đã sinh ra, đã ăn và sống.

Và từ mọi ngả đường, mặc dù không lời nói
Hơi thở phủ đầy chiếc gương soi
Trong khu vườn mơ ước tuổi thơ
Con cánh cam cũng thở ra những luồng hơi trắng
Ru lũ trẻ ngủ vùi trên đồi nắng.

Không thấy, không nghe, không hiểu
Là những gì tôi rút ra từ cuộc sống này
Dưới bầu trời, chiếc gương sẽ thấy, sẽ nghe, sẽ hiểu
Những lời không được thốt qua môi!

Vào một ngày

Bàn bạc giữa mông lung điều gì chưa rõ
Cát
Nắng
Và gió trời
Mỗi thời khắc trôi qua lại xây cho mình ngôi nhà mới.

Không một ai viếng thăm, những cánh cửa ngôi nhà ấy
Những tầng mắt mở ra hư vô
Niềm nở đến không ngờ
Như chờ đón bình minh phía trước.

Chiếc bóng của tôi cũng tham gia cuộc bàn bạc giữa mông lung
Vào một ngày nhắm mắt
Và tôi không làm sao cảm nhận được dòng sông đất  đai
                                                                           đang che phủ mặt mình.
Lan chầm chậm mùi hương cám mít
Của những chiếc rễ nâu
Giữa cát - nắng - gió trời
Từ từ bật nắp.

Con đường

Chạy dọc theo quả đồi lúp xúp
Con đường ngoằn nghoèo
Không một dấu vết người  đi trước.

Con đường không hiểu được vì sao
            những bàn chân đi qua đều chết
Mà mình lại sinh ra dưới những
                                              bàn chân!

Và lộng lẫy ánh trời
Vang trên quả đồi, tiếng hát của
            một chú bê con vẫn còn run rẩy
Tiếng hát thơm hơi sữa
Trong vắt tự trời cao.

Con đường chạy ngoằn nghoèo
Lắng tai nghe những lời ca
                đổ tung ngàn ánh bạc
Xuống cánh đồng sau vụ gặt
Nồng nàn hơi thở phèn chua.

Từ đó đến giờ
Dọc theo quả đồi lúp xúp
Những lời ca cứ vang lên
                                    biền biệt!


NGUYỄN LÃM THẮNG

Ca dao

Cánh cò bay thấp bay cao
nghìn năm vẫn chở khát khao về trời

Ngàn dâu bãi mía ta ơi!
cứ xanh như thể muôn đời vẫn xanh

Hàng tre tha thiết ru cành
đồng xa nghe gió dỗ dành lúa non

Chim chiều hót khúc ví von
tình người còn ấm là còn ca dao.

THUÝ NGA

Có buồn không

Tuổi học trò bâng khuâng lối nhỏ
Gió thì thầm nâng áo lụa bay bay
Chân bước nhẹ trước bao điều bí ẩn
Hạt nắng đùa trong ánh mắt thơ ngây

Mới đó thôi, ba mươi năm không gặp
Thoáng nhìn nhau, chưa dễ nhận ra nhau
Bạn và tôi đã thay đổi sắc màu
Từ giọng nói, bước chân, tà áo...

Có buồn không khi đã nhận ra người
Bên dòng sông, mái trường thay ngói
Bên cây xà cừ vào trưa nắng gội
Hè qua rồi, lá phượng úa rơi rơi...
                                               
2002

NGUYỄN VĨNH NGUYÊN

Cảm thức sông

Hình như sông vẫn thế,
cách hiên nhà tôi tám mươi mốt bước chân trẻ thơ
nơi có con ma rà ngồi khóc những đêm đông
                                                            vì không nỡ bắt người thế mạng
Tim sông hiền hoà
Lòng sông bão giông...

Mẹ vục chiếc gàu sòng đầy trăng non sóng sánh
xối lên mái tóc mượt mà của chị
- Ngày mai con gái sang sông...
Gió sẽ giữ lại mùi bùn non đêm nay!
Trăng sẽ trôi vào trí nhớ đêm nay!
"Ầu ơ..." - lời ru lại cất lên tự tim sông
                                                mà mênh mang duềnh bãi
gió xô bóng chị
                        trôi theo dòng trăng...
Rồi mai cách trở đò giang...

Mẹ vẫn tìm ra bến sông thắp nhang khấn nguyện con ma rà đừng về khóc nữa để những đêm đông heo may không thét gào trên chái rạ, không rỉ rên trên cái cột cây kèo...

Ngày đầu tiên con bơi qua dòng sông. Mẹ khóc...
Trong làn roi mẹ dành cho con có tiếng vụt qua của sợi heo may còn sót lại cuối mùa đông và mùi bùn non của cọng le bên sông trở héo.
Cũng ngày đầu tiên con bơi qua sông, góc sân nhà mình bỗng hẹp và đường đi ra mép sông không còn là tám mươi mốt bước chân trẻ thơ.
Sau những vệt hằn của làn roi trái gió,

mẹ lại múc nước sông xối lên mình con
Nước sông chảy lên lằn roi nhức buốt
Trong tiếng nấc cuối ngày con thấy bóng mẹ trôi nghiêng cùng bóng sông...

Con ma rà vẫn ngồi khóc dưới trăng
mà không nỡ bắt người thế mạng...
Con bứt khỏi sự bao dung của tim sông và mang vào mình chút cồn cào đáy sóng
... trôi chìm về phía biển khơi...

Từ đận ấy gió heo may vẫn cồn cào chái rạ
chiếc gàu sòng thời con gái của mẹ đã thả vào thăm thẳm lòng sông...
Nơi mặt trời lên, có nấm đất dôi về phía biển,
có cây mẫu đơn đơm hoa trên phù sa...
Con không tìm được chiếc gàu sòng để tự tắm cho mình sau cơn dâu bể
Vẫn biết rằng sông rất bao dung!

Nơi mảnh đất con quỳ xuống là hiên nhà mình ngày xưa.
Từ đây đi về phía dòng sông chỉ dăm ba bước chân người lớn
Và chập chững tám mươi mốt bước chân trẻ thơ...

... hình như sông vẫn thế, không xa!
Đalat, tháng 03-2002

VÕ TẤN CƯỜNG

Gương mặt

Thân thể em vẽ vào đêm gương mặt của ánh sáng. Chìm khuất bóng ma trơi, hiển hiện mặt người. Màn hình ti-vi nham nhở nụ cười, đóng băng giọt nước mắt. Tôi vẽ gương mặt tôi: trái cây chín, nước đá, hố thẳm...
Gương mặt tôi dính trên pa-nô áp phích. Bia, xà bông, mỹ phẩm và bộ mặt tài tử xi-nê che khuất và phủ lên mặt tôi.
Tôi bóc mặt mình, bóc vỏ trái cây. Gương mặt tôi lặn sâu vào thớ gỗ vào bức tường xi măng trắng toát.
Ai cướp mất gương mặt của tôi? Gương mặt thơ ngây thời gian cướp mất. Gương mặt xảo trá lạnh toát màu vôi. Gương mặt đá tạc lời nguyển rủa. Gương mặt nhớ thương em bỏ quên góc nhớ.
Ai trả tôi gương mặt người? Ai trả tôi gương mặt tôi? Tôi trả tôi gương mặt bóng tối.
Giọt nước mắt ăn năn soi tỏ mặt người.

ĐẠI GIANG

Nỗi niềm mùa hạ

Cuối hạ tua rua có nở?
Người ơi mây núi xa mờ
Chân trời bập bùng ánh lửa
Gió Lào khô khát hoàng hôn

Đi qua bao mùa trăng náu
Giọt sao đọng đáy mắt người
Gió đêm rót vào hơi thở
Tưởng gần lại hoá xa xôi...
Mảnh trăng hạ huyền hao khuyết
Bóng mây hư ảo cuối trời
Sương giăng ướt đầm cỏ biếc
Ngang trời một tiếng chim rơi

Nhạc ve đốt trời lửa phượng
Kỷ niệm se lòng người đi
Trái tim âm thầm thương nhớ
Mắt người thăm thẳm biệt ly...

(nguồn: TCSH số 161 - 07 - 2002)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Họ và tên đầy đủ: Nguyễn Công Nam - Sinh 1953Bút danh: Công NamQuê: Hùng Tiến - Nam Đàn - Nghệ AnLà hội viên HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT HẢI PHÒNGTác phẩm đã xuất bản: - TIẾNG VỌNG ĐÊM MƯA -Thơ (NXB Hải Phòng). - Giải thưởng cuộc thi thơ 2001 - 2003 của TCSH.

  • Trên bầu trời, một vì sao đỏ chóiRót ánh sáng vào tháng ngày hấp hốiMáu sao rơiGiọt lịm lưng thềmCây nến tim tôi bùng cháy...

  • Nguyễn Sĩ Cứ - Võ Thị Hồng Tơ - Hoàng Cầm - Đào Duy Anh - Hoàng Ly Thạch Thảo - Võ Văn Luyến - Phạm Duy Tân

  • Tên khai sinh: Vương Oanh NhiSinh năm 1947 tại Hải Phòng.Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam .Học viên khoá IV Trường viết văn Nguyễn DuTác phẩm chính: + Lối nhỏ (1988)           + Bài mẫu giáo sáng thế(1993)

  • CHÂU NHONăm 1968 tại mặt trận biên giới Việt - Lào, trung đội chúng tôi sau 3 ngày quần nhau với địch, 3 đồng chí hy sinh và trung đội trưởng bị thương nặng. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, đêm đó trung đội trưởng đã “nói chuyện với người yêu” trong cơn mê sảng. Xúc động trước tình cảm đó, tôi đã chuyển lời của người liệt sĩ thành bài thơ gửi về cho người yêu của anh ở hậu phương là cô Lê Thị Ánh, giáo viên cấp I ở một bản thuộc huyện Quế Phong, Nghệ An.

  • Hà Duyên - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Thanh Văn - Nguyễn Văn Quang - Phạm Xuân Dũng - Lê Tuấn Lộc - Hồng Thị Vinh

  • Phạm Tấn Hầu - Lê Ngã Lễ - Lương Ngọc An - Lê Bá Thự - Phạm Thị Anh Nga - Đoàn Mạnh Phương - Trịnh Văn - Nhất Lâm - Hoàng Lê Ân.

  • NGUYỄN VĂN DINHCâu thơ BácThuở chăn đơn Bác đắp trong hangỐc suối, cơm ngô, nõn chuối ngànThơ Người vẫn viết cho ta đọc"Cuộc đời cách mạng thật là sang".

  • Nguyễn Trọng Tạo - Diệp Minh Luyện - Nguyễn Việt Tư - Lê Viết Xuân - Trần Lan Vinh - Mai Văn Phấn

  • Trương Đăng Dung - Văn Công Hùng - Nguyễn Thụy Kha - Văn Công Toàn - Vĩnh Nguyên - Phan Tường Hy

  • Vũ Thị Huyền - Công Nam - Nguyễn Cảnh Tuấn - Đặng Hiển - Trần Đôn - Nguyễn Văn Hùng - Nguyễn Thị Thái

  • LTS: Binh đoàn Hương Giang thành lập ngày 17.4.1974, mang tên dòng sông thơ mộng. Sau khi giải phóng Huế, Binh đoàn tham gia chiến dịch thống nhất Tổ quốc, tiến thẳng vào Dinh Độc Lập ngày 30.4.1975. Sống lại những ngày tháng oai hùng đó, Nguyễn Trọng Bính, một sỹ quan của Binh đoàn đã viết trường ca “Nhật ký dòng sông” năm 2008. Tác phẩm này vừa được Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam xếp loại xuất sắc trong đợt sơ kết Cuộc vận động sáng tác tiểu thuyết, trường ca về đề tài Chiến tranh cách mạng và lực lượng vũ trang nhân dân 2006 - 2008. Dưới đây, Sông Hương xin giới thiệu cùng bạn đọc một trong số 11 chương của trường ca này.

  • CAO XUÂN THÁISinh năm: 1948 - Tại Vương quốc Thái LanVề nước năm 1960Quê quán: Hoa Lư - Ninh BìnhHội viên Hội Nhà văn Việt NamPhó Chủ tịch Hội VHNT Hà Giang - Phó Tổng biên tập Tạp chí Văn nghệ Hà Giang.

  • Nguyễn Đông Nhật - Chử Văn Long - Lê Hoàng Anh - Trịnh Lữ - Đào Trung Việt - Nguyễn Trần Thái - Nguyễn Thị Anh Đào - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Quang

  • Hải Trung - Văn Cầm Hải - Ngô Tự Lập - Nguyễn Tấn On - Phan Trung Thành - Trần Thị Thu Huề

  • Lê Ngọc Thuận - Từ Dạ Thảo - Đặng Hùng Thường  - Tuệ Lam  - Hoàng Thị Thiều Anh - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoa - Nguyễn Thị Tân Hoa - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thụy Kha

  • Hữu Thỉnh - Lưu Ly - Đặng Nguyệt Anh - Sơn Thu - Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Xuân Sang - Văn Công Toàn - Nguyễn Ngọc Hưng - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Mẫn Cán - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Xuân Tùng - Lê Thị Mây - Lê Viết Xuân - Ngô Minh - Quang Huy - Thái Doãn Long - Hà Minh Đức - Sơn Đức - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Lê Khánh Mai - Bùi Minh Quốc - Ngô Đức Tiến - Trương Quân - Trương Nam Hương - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Sĩ Cứ - Thuý Nga - Lê Huy Quang - Hồ Thế Hà - Phạm Đình Ân - Trần Tâm - Hoàng Xuân Thảo

  • Thục Linh - Ngân Vịnh - Nguyễn Ngọc Phú - Hoàng Bình Trọng - Tôn Phong

  • Sâu tưởngtrong sâu tưởng...ta có phải là mìnhhay tái bản cuộc đời nào đómà bằng lặng một đêm chưa thểphiên bản bốn mùa trong gió cơ man...

  • Thong thả cho quả chín câyCho mây ngũ sắc về đây hội mùa…