Thia lia Rồng

15:08 05/08/2011
CỬU THỌ Có một chú cá Thia lia choai choai mới lớn, mình có vẩy xanh biếc, ánh lên rất đẹp. Trên chỏm đầu chú lại mọc lên một cái kì vểnh cao màu đỏ lửa trông như cái sừng trên đầu rồng. Vì vậy, chú được các cậu bé đặt cho cái tên oai vệ: Thia lia Rồng.

Ảnh: internet

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

Thia lia Rồng được bé Hùng nuôi béo bằng mồi giun và thức ăn tổng hợp nên lớn phổng lên, to khỏe hơn hẳn bọn Thia lia Đá trong xóm. Bé Hùng rất tự hào với chú cá “gà nòi” của mình nên luôn đem Thia lia Rồng ra thách đấu.

Mỗi lần được thả vào chậu cá đối phương, Thia lia Rồng liền giương vây, dựng đứng lên, vểnh cao cái kì đỏ rung rung như một viên tướng phất cờ ra trận. Đối phương trông thấy đã phải hoảng hồn. Sau đó, bất ngờ chú lao thẳng vào đối phương cắn đứt luôn chiếc vây bên trái làm chú cá nọ mất thăng bằng lật nghiêng về một bên.

Mỗi lần như vậy Thia lia Rồng lại rung rung cái kì đỏ chót vẫy chào mọi người như một hiệp sĩ vừa chiến thắng. Được bé Hùng thưởng mồi ngon, chú càng tự cho mình là một lực sĩ bách chiến bách thắng và càng hung hăng vô kể.

Có lần bé Hùng thả chú vào một chậu cá vàng. Chú liền xông vào đuổi đánh chị cá vàng có cái đuôi cờ dài tỏa đẹp. Chị cá vàng sợ chạy trốn. Nhưng Thia lia Rồng vẫn đuổi riết, dồn cá vàng vào một hốc đá của hòn non bộ, không sao thoát được. Chị cá vàng liền thụp xuống lạy như tế sao và van xin thảm thiết:

- Xin em tha cho chị, em thương chị còn đàn con nằm trong bụng các cháu sắp ra chào đời, em thương các cháu.

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]Minh họa: Bửu Chỉ

Nhưng Thia lia Rồng đâu có nghe ai, máu hiếu thắng bốc lên làm mặt chú đỏ lừ. Chú giương vây, rung kì xông vào đá chị cá vàng một trận tơi bời. May nhờ cây vợt của chú bé kịp vớt chị cá vàng lên cho vào ve keo, chị cá vàng nổi lên phơi bụng tròn căng như chết. Từ đó Thia lia Rồng càng giương giương tự đắc cho mình là vô địch.

Một hôm đang uốn mình múa võ, bỗng nghe trên mặt nước có tiếng khuấy động Thia lia Rồng vểnh râu quát:

- Đứa nào đó? Liệu hồn!

Tiếng động càng mạnh hơn. Thia lia Rồng nổi giận lao lên. Vừa ngóc đầu khỏi mặt nước, chú bị một cái tát lộn tròn ba vòng. Chú tỉnh người lại nhìn lên, thì ra một chú mèo tam thể đang thò tay vào bắt cá. Thia lia Rồng hoảng quá lặn sâu xuống nhưng mèo ta càng sục tay vào khoắng mạnh. Vuốt mèo mấy lần vồ được Thia lia làm đứt phăng không bắt được cá, mèo trèo lên miệng ve keo làm chiếc lọ lật nghiêng rơi xuống nền nhà vỡ tan. Bé Hùng đi học về thấy Thia lia Rồng nằm yên trên nền gạch hoa, tức mình đuổi đánh mèo một trận rồi vứt Thia lia Rồng ra ngoài vũng nước. Hai chú bé hàng xóm sang chơi thấy vậy đem Thia lia Rồng về thả vào chậu kiếng của mình. Đó chính là xứ sở của chị cá vàng. Lúc này lũ cá vàng con đã khôn lớn. Vốn có lòng thương người, chị cá vàng bảo lũ cá con bơi lại vuốt ve các vết thương, xoa bóp cho Thia lia Rồng. Chị cá vàng còn hà hơi tiếp sức cho Thia lia Rồng tỉnh dậy. Sực nhớ tới tội ác cũ của mình với cá vàng, Thia lia Rồng định lủi trốn. Nhưng cá vàng vẫn hết lòng chăm sóc chú. Nhờ vậy, chú phục hồi dần. Chú chơi đùa cùng lũ cá con vui vẻ thân thiết như anh em trong nhà. Tình thương đã làm chú quên hẳn tính ác.

Trong những cuộc múa lượn, màu xanh biếc của vây và màu đỏ của kì làm chú rực lên giữa màu vàng đẹp như một bông hoa trong chậu kiếng.

C.T.
(17/2-86)








Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • HUỲNH Ý NHI   

    Chuyện xảy ra cũng khá lâu rồi, khi tôi còn là cô bé 12 tuổi. Hồi đó tôi ở cùng bố mẹ và bà ở Huế. Cuộc sống cứ trôi êm ả và thanh bình.

  • HỒ NGUYỄN DẠ THẢO

    Ngày xửa ngày xưa có hai anh em sống rất hòa thuận với nhau trong một ngôi nhà tranh cũ gần con suối nhỏ xinh. Họ siêng năng chăm bón mảnh vườn cha mẹ để lại, cùng nhau nuôi gà nuôi vịt. Cuộc sống tuy giản dị nhưng lại rất đầm ấm.

  • Hằng năm, theo lệ thường, Nhà Thiếu nhi Huế đã phối hợp với Liên hiệp các hội VHNT, Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức cuộc thi Cây bút tuổi hồng để từ đó lựa chọn những gương mặt tiêu biểu, đại diện cho phong trào sáng tác văn chương trong lứa tuổi học sinh từ cấp 1 đến cấp 2 tiếp tục tham gia trại sáng tác nhằm cổ vũ tình yêu văn chương nghệ thuật, tinh thần sáng tạo nghệ thuật trong thành phố.

  • NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI

    Một ngày của kẻ cô đơn! Vẫn là tự đèo mình trên chiếc xe cà tàng vận chuyển tâm hồn quanh thành phố, bao giờ cho đầy, cho đủ…


  • Khôi Nguyên - Mai Văn Hoan - Nguyễn Ngọc Phú - Lý Uyên - Đặng Công Xê

  • PHƯƠNG NGẠN  

    Tôi ba mươi sáu tuổi, cái tuổi chẳng còn đủ trẻ để ngồi háo hức đồng dao mà cũng chưa đủ già để chép miệng thèm thuồng khoảnh khắc tuổi thơ bơi lội trong mùa khói rạ ngút đồng, tháng ba chim trời mang mang, tu hú gọi bầy, con sâu gầy tổ và lũ trẻ bày trò mùa hạ, nhiều trò, nhiều lắm lắm!

  • LÊ TẤN QUỲNH

    Công viên nằm dọc bờ sông của thành phố trầm mặc cứ hiện ra như một khoảng lặng kỳ lạ của thời gian. Nơi mà chỉ cần chút khói lụa bồng bềnh dẫu chưa đủ kịp cho một nỗi say sưa cũng đủ đã là đong đưa cả buổi chiều ngầy ngật. 


  • NGUYỄN VĂN THANH

  • NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI  

    Ta sinh ra, đầy đủ tay chân, được quẩn mình trong chăn trắng mềm mại, được người ta coi trọng sức khỏe. Vậy là sự tiếp đón của thế giới dành cho ta cũng thật làm ta thực sự muốn sống tốt.

  • LÊ PHƯƠNG LIÊN 
            Truyện ngắn

    Mùa xuân này mẹ cho tôi về Huế. Ngồi trên máy bay mà thấp thỏm không yên, thỉnh thoảng tôi lại ngó ra cửa sổ, muốn nhìn xuyên qua làn mây trắng để chờ đợi giây phút Huế sẽ hiện ra những hình sông dáng núi và thành quách cổ xưa…

  • LTS: Bài văn dưới đây nhận được điểm tuyệt đối, đứng nhất vòng sơ loại cuộc thi Cây bút tuổi hồng 2014 (dành cho học sinh từ 7 đến 16 tuổi trên toàn quốc). Nguyễn Trương Khánh Thi đã nhìn ngược về những tháng ngày mình chưa trải qua, nhưng đó là những rung cảm thật sự, mở ra chiều tưởng tượng phong phú về một tương lai rất gần.

  • NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG

    Con ốc đảo Lý Sơn

  • NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI
                                        Tản văn

    Bây giờ? Tôi sống như chiếc lá, cứ mỗi ngày qua đi là một không gian giấu vào khoảng lặng.

  • NHẬT CHIÊU

    Khỉ con ngồi trên cành lá, nhìn sao đầy trời mà tự hỏi: Có cách nào để gần được một vì sao?

  • VĂN LỢI

    Trích "Đi từ quả trứng" - Nhà xuất bản Thuận Hóa

  • ĐỒNG XUÂN LAN

    Trên đường chuyển về vườn thú, các con vật như Gấu, Nai, Vẹt, Họa mi cùng ngồi chung một chỗ trong toa xe lửa. Muốn được nhìn cảnh núi rừng lần cuối cùng và ngắm bầu trời, các con vật đề nghị nâng cửa kính toa xe lên một tí nữa.


  • LÊ KÝ THƯƠNG

  • ANH THƯ

    Nghé rất thích mèo. Chỉ cần được nhìn thấy con vật bé nhỏ ấy là Nghé đã mê tít rồi chứ chưa nói là chơi đùa với nó, sờ đuôi nó, vuốt bộ lông mềm mại của nó và áp sát nó vào người.