HỒ VĨNH
Thi hữu Quốc Hoa Nguyễn Cửu Phương là một thành viên trong hội thơ Hương Bình thi xã do Ưng Bình Thúc Giạ Thị làm hội chủ. Năm 1933 thi đàn đặt tên là Vỹ Hương thi xã, qua năm 1950 các thi hữu bắt đầu đổi tên Vỹ Hương thi xã thành Hương Bình thi xã.
Thi hữu Quốc Hoa Nguyễn Cửu Phương. Ảnh tư liệu của Hồ Vĩnh
Từ đó trở đi:
Cố đô có Hương Bình thi xã
Nhân vật đều trang nhã nho phong
Nỏ ai vô đó lạ lùng
Chỉ trong con cháu Tiên Rồng gặp nhau
để cùng vui chung trong cuộc xướng họa thi ca, cứ mỗi tháng Hương Bình thi xã họp một kỳ, gọi là kỳ “Hội ngâm” trong đó có một đề thi (thơ) chung cho các thi hữu theo đó mà làm rồi lựa chọn và tùy bài thơ, sẽ để phóng vần hoặc họa vần.
Hiện nay tôi còn lưu giữ một số bài thơ của cụ Quốc Hoa Nguyễn Cửu Phương với một số thi hữu cùng nhau xướng họa qua bài thơ:
![]() |
Bút tích của thi hữu Quốc Hoa |
Hỷ chúc tân xuân
Ôn tám mươi hai, mụ bảy ba,
Giây tơ nguyệt lão khéo xe mà.
Sen hồng hoàn mãn Xuân thêm sắc,
Liễu quý anh tài quế trổ hoa.
Đãi dưỡng cam sanh ân hải hội,
Trang nghiêm giáo pháp phước hà sa.
Thiện căn tu chỉnh lòng thanh tịnh,
Trông chín mười mươi cũng đậm đà.
Thi hữu Nguyễn Cương
Phụng họa vần:
Trăm năm mươi rưỡi, cái niên ba,
Ôn mụ như kia ít kẻ mà.
Trước đã tu nhơn tròn phước quả,
Rày đây tích thọ trổ kim hoa.
Trời xuân đầm ấm tươi cây cỏ,
Tiệc hạ vui vầy rạng gấm sa.
Muốn thấy Ưu đàm bên cõi Tịnh,
Chuyên tâm trì niệm đức Di Đà.
Thi hữu Quốc Hoa (1966)
Cụ Quốc Hoa là nhà nho, thợ thêu cung đình Huế (Tú tượng ty), cho nên phần lớn thơ của cụ đều có nhiều giai tác khác, hoặc để tự trào, tự thuật, kỷ sự, cảm hứng… với giọng thơ mộc mạc, chân phác như mùi hương thoảng qua thi phẩm:
![]() |
Vui xuân cảm tác
Yến hát oanh ca cảnh đẹp trời,
Mừng xuân muôn vật thảy đều vui.
Trà sen rượu cúc còn ngon ngọt,
Thịt mỡ dưa hành vẫn béo bùi.
Hòa xướng ông già trông thú vị,
Lượt là bạn trẻ ngó the gơi.
Bảy mươi tư tuổi xuân đầm ấm,
Ta nghĩ đời ta cũng nực cười.
H.V
(SH312/02-15)
ĐỖ LAI THÚY
Tôi có trên tay cuốn Tôi về tôi đứng ngẩn ngơ (tập thơ - tranh, Sách đẹp Quán văn, 2014) và Đi vào cõi tạo hình (tập biên khảo, Văn Mới, California, 2015) của Đinh Cường.
PHẠM TẤN XUÂN CAO
NGUYỄN KHẮC PHÊ
(Đọc Chim phương Nam, tạp bút của Trần Bảo Định, Nxb. Văn hóa - Văn nghệ TP. HCM, 2017).
HỒ TẤT ĐĂNG
"Từ trong sâu thẳm tâm hồn mình, tôi bỗng nhận ra rằng, cũng như bao người khác, cả gia đình tôi đã góp máu để làm nên cuộc sống hôm nay, nếu còn tồn tại điều gì chưa thỏa đáng, chính bản thân tôi cũng có một phần trách nhiệm trong đó.” (Phạm Phú Phong).
PHẠM PHÚ PHONG
Có những thời đại lịch sử nóng bỏng riết róng, đặt những con người có tầm vóc, có lương tri và nhân cách luôn đứng trước những ngã ba đường, buộc phải có sự chọn lựa, không phải sự nhận đường một cách mơ hồ, thụ động mà là sự chọn lựa quyết liệt mang tính tất yếu và ý nghĩa sống còn của tiến trình lịch sử và số phận của những con người sống có mục đích lý tưởng, có độ dư về phẩm chất làm người.
BÙI NGUYÊN
Ngửa (Nxb. Hội Nhà văn, 2017) không đơn thuần chỉ là tập truyện ngắn với nhiều hoàn cảnh thân phận và sự trầm tư riêng biệt của cư dân Sài Gòn đã cùng tác giả đồng hành qua hơn nửa thế kỷ sinh cư trên cái thành phố vốn dĩ là trung tâm sinh hoạt sôi động năng nổ với đầy đủ hương vị sống. Đó là cảm nhận đầu tiên của tôi khi lần lượt mở từng trang của tập truyện ngắn ngồn ngộn hoài niệm của nhà văn Ngô Đình Hải.
NGUYỄN TRỌNG TẠO
1.
Trước khi có Hàn Mặc Tử, người ta chỉ biết có hai loài đáng trọng vọng là “Thiên thần” và “loài Người”. Nhưng từ khi có Hàn Mặc Tử, người ta mới biết còn có thêm một loài nữa, đó là “loài thi sĩ”.
NGUYỄN THỊ TỊNH THY
Bông hồng cho Mẹ của bác sĩ - thi sĩ Đỗ Hồng Ngọc là một bài thơ hay về mẹ. Hay đến mức nào? Hay đến mức lặng người, lạnh người. Hay đến mức phải gọi đó là tuyệt tác.
LÊ MINH PHONG
(Nhân đọc Chậm hơn sự dừng lại của Trần Tuấn, Nxb. Hội Nhà văn, 2017)
TRẦN NGỌC HỒ TRƯỜNG
Tư tưởng văn học của Tản Đà (1889 - 1939) không thuần nhất mà là sự hỗn dung của “tư tưởng Nho gia, tư tưởng Lão Trang và tư tưởng tư sản”1.
MỘC MIÊN (*)
Là một trong những cây bút trưởng thành trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước, Phan Thị Thanh Nhàn không chỉ là người có duyên thầm trong thơ mà còn có duyên kể chuyện đặc biệt là những câu chuyện dành cho lứa tuổi thiếu nhi.
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
Trong thơ trữ tình, lịch sử không tồn tại. Trường ca làm chúng tồn tại.
(Ý kiến của Nguyễn Văn Bổng, Xuân Cang, Nguyễn Kiên, Hà Minh Đức, Hoàng Ngọc Hiến)
Sách chuyên khảo “Sự ra đời của đế chế Nguyễn” của A.Riabinin tiến sĩ sử học Xô Viết nghiên cứu lịch sử xã hội - chính trị của Việt Nam vào đầu thế kỷ XIX.
LÊ MINH PHONG
(Nhân đọc: Rừng khô, suối cạn, biển độc… và văn chương của Nguyễn Thị Tịnh Thy, Nxb. Khoa học xã hội, 2017).
TRẦN VIẾT ĐIỀN
Trong sách “Nhìn lại lịch sử”, Nhà xuất bản Văn hóa Thông tin, Hà Nội, 2003, tác giả Phan Duy Kha viết bài “Một bài thơ liên quan đến lăng mộ vua Quang Trung”.
BÙI KIM CHI
“Tháng Tám năm Ất Dậu (1945)… Là công dân Việt Nam nên tôi đã tham gia phong trào chống xâm lăng…”. (Truyện ngắn Mũi Tổ).
TRƯƠNG THỊ TƯỜNG THI
Thuật ngữ triết luận gắn với tính trí tuệ hay tính triết lý trong văn học nói chung và trong thơ ca nói riêng xuất hiện từ rất sớm.