TRẦN HẠ THÁP
Ảnh: internet
Sóng biển Đông
Biển Đông không đọc thơ
Biển chỉ còn gầm to
Với sóng
Kình ngạc* đã nhô lưng
Quẫy đuôi chường miệng thúng
Chia phần
Rợn Bình ngô đại cáo*
Quắc mắt thần Nguyễn Trãi
Xưa? Sau?
Nước Đông hải* rửa gì
Rừng bút trúc Nam sơn*
Ai kể?
Biển-Đông-Lạc-Long-Quân
Tầm-nhìn-đức-Quốc-tổ
Dắt con…
Biển-Đông-trạc-ngực-áo
Cổng-đảo-dựng-nghìn-năm
Quen bão
Biển-Đông-không-chiêm-bao
Giấc-u-mê-cháy-màn
Phựt sáng…
Nỗi nhẫn-nhục-cánh-cung
Kéo nên-hình-chữ-S
Tên-tim
Biển-Đông-họ-Hồng-Bàng
Một-trăm-nguồn về Đông
Không lẫn…
Biển-Đông-đang-điểm-danh
Ai cùng-nước-họ-hàng?
Ai-cạn?
Biển-Đông-hết-nghe-thơ
Biển-ngột-thở-gầm-to
Cuồng nộ
------------
(*) Chữ trong “Bình ngô đại cáo”
(SH305/07-14)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN