Nụ hôn Wasabi

15:50 22/04/2013

VŨ THỊ MAI OANH

(Viết cho ai yêu thiên nhiên Nhật Bản)

Ảnh: internet

Nụ hôn Wasabi


Như bông Asagao(1)
Phúc lành và an vui
Bình thản và bền bỉ
Biêng biếc xanh
Tỏa ánh sáng từ lòng mình
Cho buổi sáng tinh khôi kì lạ
Nụ hôn của em
Dù một thoáng thôi
Như bông Asagao 9h sáng biết cuộc đời tàn lụi
Cho nhớ thương chút tháng 7 dịu dàng…


Như Koyo(2)
Rực rỡ
Nụ hôn của em
Nồng nàn
Cho mùa thu xoay trong anh
Dù một thoáng thôi
Như Koyo khi mùa đi để lại cành trơ trọi
Nhưng còn nguyên Momijigari
(3)
Vũ điệu của mặt trời với giọt nắng đầu tiên trên trái đất.


Như Sakura(4)
Phồn thịnh
Một thoáng mùa xuân đổ ào từ Nam về Bắc
Nụ hôn của em
Bồng bềnh trên đám mây hồng dát bạc
Làn gió cũng hồng trên tiếng đàn Biwa
(5)
Phiêu diêu trong anh
Dù một thoáng thôi
Như sakura biết phút cuối cùng là gió
Nhưng Hanami
(6)
Phút rộn ràng sinh sôi bất tận…
Em không giấu một bông tuyết lạnh
Trên đỉnh Fuji
Nhưng nụ hôn của em
Một chút thôi
Một thoáng kiêu kì
Dù biết điều đó qua nhanh
Khi hơi thở của anh làm em tan chảy…


Em không biết nữa
Anh nói em hãy viết về nụ hôn của em
Mang màu sắc đất nước em muốn đến
Em không biết nữa
Hình như còn một chút hương Wasabi
(7)
Không phải là màu sắc
Trên đầu môi
Và sâu hơn nữa
Sực tỉnh
Nồng nàn
Em nhớ anh!
Nụ hôn Wasabi!


(SH290/04-13)


....................................................
(1) Asagao: Hoa bìm bìm Nhật Bản, tượng trưng cho phúc lành và an vui.
(2) Koyo: Lá đỏ, làm nên mùa thu đặc trưng của Nhật.
(3) Momijigari: Lễ hội ngắm Koyo.
(4) Sakura: Hoa anh đào, quốc hoa Nhật Bản.
(5) Biwa: Tỳ Bà hồ, hồ nước ngọt lớn nhất Nhật Bản có hình cây đàn Tỳ bà ở tỉnh Shiga, phía cực bắc Kyoto.
(6) Hanami: Lễ hội ngắm hoa anh đào.
(7) Wasabi: Là một thành viên của họ Cải (Brassicaceae), rễ (củ) của nó được dùng làm gia vị và có vị cay cực mạnh, vị cay của nó giống như của  mù tạc hơn là như của capsaicin trong ớt, sinh ra hơi có tác dụng kích ứng mũi hơn là tác dụng lên lưỡi.








 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người đàn bà se bóng tối trong tôikhông đêm tân hôntạo hóa nhọc nhằn đẩy bánh xe tạo hóavòng quay rớt một con ốc như con ốc sên nhòe nhoẹt nước                                                                  trên đường đi qua

  • Người bước vào bức tranh tôikhông sắc màunét cọ vẽ bằng sóng - sóng vang không gian 18 chiềuchật chội cơn mơ

  • Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá

  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê