Mùa xuân trong mưa

15:20 09/08/2010
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa

Ảnh: Internet

Người con gái có đôi mắt rất xanh
Vời vợi như bầu trời tháng tám cao và lộng gió
Em đến và mang cho tôi
            ánh sáng và mùa xuân tái sinh
bất ngờ như những tia nắng mặt trời rực rỡ
hiện lên sau cơn mưa ảm đạm
Tình yêu - có lẽ đó là sự hội ngộ bí ẩn
như giữa đêm mênh mông - sâu thẳm và tối đen
chợt tâm hồn bắt gặp sự rùng mình dịu dàng của những vì sao

Ai biết đôi môi em
nhiều hương ngọt ngào của mùa xuân đến thế
Nơi trái tim cô đơn của anh
được rót xuống một chất rượu rất nồng say
anh bỗng tràn đầy dịu dàng và âu yếm
những giọt mưa sương lấp lánh trên mái tóc em
như sự óng ánh lạ kỳ của những bụi cây nơi đồi cao
mà có lúc buổi sáng khi băng qua
            trong sự mơ mộng anh đã bắt gặp
và có lẽ gương mặt em cái nhìn e ấp và nồng nàn
có lẽ bàn tay mảnh mai và trắng mịn của em
có lẽ giọng nhỏ nhẹ mềm và ấm của em
thì thầm giữa tiếng tí tách của cơn mưa
đã nói thay tất cả mọi ngôn ngữ của tình yêu
Không thời gian không năm tháng không quá khứ hiện tại trước sau
Chỉ có những khoảnh khắc lặng yên vô tận
Khi anh cầm tay em và mọi sự trên đời trở nên dễ hiểu
và lòng anh tràn ngập một nỗi xót thương mênh mông
            với tất cả những gì làm nên thế giới nầy
Bây giờ nơi đây anh có đủ mọi thứ
mọi màu sắc và âm thanh
Ôi em yêu
            những khoảng không gian và chiều dài
                        năm tháng chẳng còn trống rỗng
                                    chẳng còn dằng dặc
Bây giờ đó là nơi đầy ắp sự sống - đầy ắp vẻ đẹp
Bây giờ đó là gương mặt em - hình dáng em - tất cả
            ở nơi em - và em biến thành một
            thế giới đối với anh
Mọi sự lạ lùng thay nhau tụ hội nơi em
và anh yêu em say đắm
và anh cũng yêu thế giới này như vậy
Tại sao và với sự sắp đặt huyễn hoặc nào
            lại biến em thành tất cả
            và tất cả ở trong em
Như buổi chiều nay em đến và tình yêu lại nẩy sinh
người thiếu nữ có đôi mắt sâu thẳm và trẻ thơ
Em là ai - em là sự bí ẩn nào của vũ trụ
chỉ bày tỏ cùng anh trong khoảnh khắc duy nhất này
Anh chứng ngộ những huyền nhiệm của trái đất này
Khi anh yêu em và hôn lên môi em
            nụ hôn thanh tân đầu tiên
Mà anh đặt ở trong đó
Những mặt trời rực rỡ và những xứ sở diệu kỳ
                        của trí tưởng anh
Nơi lắng yên của mọi lo âu
Nơi bình tâm của mọi xáo trộn
nơi tinh khiết của mọi cảm xúc hỗn độn
            mà cuộc đời đã dấy lên trong anh
Anh tìm gặp trong em tất cả
và anh bắt gặp lại anh ở đó
Thân thiết như người ta tìm thấy bản ngã đích thực của mình
Em đến - tình yêu kỳ lạ đến
Mọi sự rỗng không và quạnh hiu của buổi chiều này biến tan
Cơn mưa đã rơi từ mấy triệu năm
            một nhịp đều đặn không đổi
Đột nhiên chiều nay đối với anh
            như một bản sô nát vô cùng thánh thót
            như rơi từ cơn mơ của những thiên đường mà anh mong tìm thấy
Ôi người con gái có đôi mắt xanh lạ kỳ
            đang nhìn tôi với bao thứ ánh sáng như thế


(3/10-83)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • NGÔ MINHThơ tặng tuổi 50

  • NHẤT LÂMBên hồ Thanh Thủy

  • NGUYỄN QUANG HÀTổ Quốc

  • NGÔ MINHThơ đề trên phiến mai non

  • ĐỖ VĂN KHOÁILần đầu với Thanh Hóa

  • Võ Quê - Thanh Tú - Nhật Hoài Phương - Liễu Thượng Văn

  • NGUYỄN QUANG HÀ                   Bút ký thơ

  • Minh ơi            Gửi hương hồn em tôi

  • TRẦN HOÀNG PHỐ     ĐÔNG HÀ          NGUYỄN THIỀN NGHI

  • Sinh năm 1973, quê Đại Lộc, Quảng Nam. Hiện là giảng viên Hán Nôm, Khoa văn ĐHSP Huế.Thơ anh giàu cảm xúc, luôn bộc lộ những ưu tư, khao khát. Tất cả những gì anh viết là nỗi niềm chân thực như chính bản thân anh.

  • Quê ở Kim Long - Huế, hiện sinh sống tại thành phố Hồ Chí  Minh.Có nhiều thơ in báo, in tuyển tập, in chung và 2 tập riêng: Lan miền Hương Ngự (năm 2000), Biếc xanh em (năm 2004).Đã là phái đẹp, hơn nữa lại đẹp trên xứ sở “mĩ miều” vốn nổi tiếng đất kinh kì (Kim Luông có gái mĩ miều/Trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi) lại còn làm thơ như chính Nàng thơ tuỳ nhiên “hiển thị”.Thơ Võ Ngọc Lan hồn nhiên mà kín đáo, dung dị mà đằm thắm... Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của chị.

  • LTS: Trong những ngày cuối tháng 6, đầu tháng 7. 2009. Trại sáng tác VHNT Quảng Điền 2009 đã được tổ chức bên bờ biển thôn Tân Mỹ ngập tràn nắng gió. Nhiều giai điệu đã được cất lên trong âm vang sóng vỗ. Nhiều dòng thơ đã được khơi nguồn cảm hứng từ trầm tích văn hóa Tam Giang. Sông Hương xin giới thiệu một số tác phẩm đó do các văn nghệ sĩ vừa mới chuyển về.

  • Tên thật là Nguyễn Minh Châu, sinh năm 1947 tại Diễn Thành, Diễn Châu, Nghệ An. Hiện sống và viết tại Hà Nội.Là thương binh 2/4, từng đánh giặc và làm thơ ở các mặt trận Trị Thiên, Tây Nguyên, Nam Bộ từ năm 1966 cho đến ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng.Thơ Châu Nho xuất hiện lần đầu trên văn đàn cùng thời với Hữu Thỉnh, Lưu Quang Vũ, Xuân Quỳnh, Phạm Tiến Duật v.v...Sau một thời gian khá dài phải vừa chạy chữa vết thương ở chiến trường tái phát, vừa lo ngăn chặn “vết thương” ở thương trường có thể xảy ra, anh lại tự “cân bằng” mình với thơ.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ của anh viết về Huế và về đời thường người thương binh trong công cuộc đổi mới.

  • Sinh năm: 1949Quê quán: Lệ Thuỷ, Quảng BìnhTốt nghiệp Trường Viết văn Nguyễn Du (Khoá 1)Hội viên Hội Nhà văn Việt NamUỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà Văn Việt Nam

  • LTS: Xưa nay, trong đời thường, vẫn có những người làm thơ một cách lặng lẽ rồi lại đem cất giấu đi cũng rất lặng lẽ. Về phương diện này, họ sống như những người mai danh ẩn tích. Hẳn bạn đọc còn nhớ, hơn chục năm trước, một cán bộ văn phòng Hội Nhà văn đã gây ngạc nhiên trên văn đàn với hiện tượng thơ Phùng Khắc Bắc từ hiệu ứng lặng lẽ ấy. Đó là khi qua đời, người ta đã phát hiện ra di cảo thơ của ông, rồi đem in, rồi được giải thưởng, rồi nó mang tên tuổi ông vào chễm chệ trong Từ điển tác gia văn học Việt Nam thế kỷ XX.Chúng tôi có ý định dành cho bạn đọc một sự ngạc nhiên mới nhưng rất đáng tiếc là người thơ lặng lẽ ở đây vẫn muốn được “bình an” và chỉ đồng ý công bố tác phẩm với bút danh Trà Mi.Cái tên rất mới với Sông Hương và cũng sẽ rất lạ với bạn đọc, nhưng thơ Trà Mi đã có giọng riêng ở đẳng cấp chuyên nghiệp tự bao giờ. Xin mời bạn đọc thử xem có đúng vậy không?

  • VĨNH NGUYÊNTên thật: Nguyễn Quang VinhSinh ngày 3-11-1943Quê quán: Quảng BìnhHội viên Hội Nhà văn Việt Nam

  • BỬU NAMINhiều khi tham thiền ta nhìn bóng ta trên váchChín con mắt linh hồn mở chín cõi xa xămLòng vọng tưởng ta thường mường tượng tới Gió xuân thì thổi rợn những đêm xanh

  • NGÔ MINHGió nồm                Tặng Hoàng Vũ Thuật