Hồ Tây xưa... nay...

09:32 24/11/2009
HOÀNG CẦMHồ Tây           xưa... nay...

Hồ Tây - Ảnh: simplevietnam.com


Anh biết em thèm trăng nước thu
Thuyền dong muốn lạc mãi sương mù
Hạ buồm che bóng đôi e ấp
Mê rập dềnh trôi... thuở lãng du


Nhớ ngọn nguồn thơ xanh diệu kỳ
Tĩnh Đô vương gảy nhẹ thuyền đi
Rủ thêm tể tướng ròn xênh phách
Rượu tưới ca trù tẩm ái phi

Lệnh Chúa mở tưng bừng vũ hội
Mời Sơn Tinh kén vợ thời trang
Thần mưa vung vãi si - li - cát
Thần gió mò trăng nũng nịu vàng

Sơn Tinh ngao ngán vẳt tay trần
Ngang trán thời gian hỏi cố nhân:
- Ai xóa chân trời xanh dã sử
Để Tây Hồ choáng lộn phù vân?

Chúa nói kiếp sau ngày khánh hạ
Ta rời thiên chức chớp thiên cơ
Tung tình trinh nữ cong vương miện
Phơi kín hồ xiêm
                              yếm
                                         nõn tơ

Đẩy mạnh đô thành nhanh nhịp múa
Thúy Kiều sao thoát nợ lầu xanh
Vắng tanh Từ Hải chìm Kim Trọng
Hồn Đạm Tiên thêm bạn lữ hành
Im bặt sâm cầm mất hút xuân
Lầu cao lộng gió có dung thân?
Dâm Đàm giam lỏng đầm trâu lội
Trấn Võ dềnh... chuông sóng giật gân

BÊ - TÔNG teo gió hồ co quắp
Ngơ ngác Ba Vì lẩn chớm đông
Phơi phới Thị Mầu sư chếnh choáng
Hồi xuân Thị Kính lấy thêm chồng

Phận gái nghèo
                           đành
                                      cởi thanh y
Cậy Xuân Hương thương kiếp nô tỳ
Mớm em dăm chữ
                              hề
                                     tia chớp
Xé màn đêm...
                      đêm
                                 cứ li bì

Thêm hận Nàng Trăng
                                    không chỗ mọc
Biết đâu em xế cõi mây nào?
Đêm rằm may lắm treo meo mốc
Tròn mắt soi gì xuống đáy ao?

Thử hẹn mười năm nữa nhớ về
Nơi nào muối đổ xát lòng quê
"Tây Hồ!"
                Hai tiếng nghe thăm thẳm
Tiền kiếp xa mù thuở Hậu Lê

Thôi em! Gì đẹp thương ơi hỡi!!!
Lãng Bạc em rồi bạc tóc anh
Số phận Hồ Tây là ấy thế
Mở từ Diệu Thủy kết bùn tanh.
                                   
9/95

(126/08-99)



Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...

  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.

  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn

  • Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà

  • Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.

  • (Nhân lời kể của một người chơi chim)

  • Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...

  • ...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...

  • Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn

  • Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .