NGUYỄN THỊ NAM
Minh họa: Nhím
Em quên cách tựa vào anh ra sao
Ngày hôm nay anh lặng lẽ quay về
khi chẳng còn đủ sức ồn ào mua vui cho người ta thêm nữa
những yêu chiều, nhún nhường trong lòng anh mệt lả
người ta chán anh, thay anh, phủi bỏ anh
Anh quay về vá víu nghĩa vợ chồng
sau những tháng ngày con em ròng rã khóc đêm đòi bố
khi bàn chân em, bờ vai em, con tim em đã học cách mạnh mẽ
em quên cách phải tựa vào anh ra sao
Em đã khóc nghiêng đêm ôm ngực trái thét gào
vẫn không hiểu vì sao giữa vạn người dưng mình tìm thấy
nhau thật khó
và ngày còn yêu cứ ngỡ
chỉ cái chết mới lìa xa
nhưng sao chỉ mới đi được một đoạn đường ngắn đã thấy nhạt
nhòa
chẳng còn nắm chặt tay nhau bước đi như đã thề non hẹn biển
thương nhớ gạt đi bạc tiền công danh lấn chiếm
trái tim anh đã chẳng còn chỗ cho em
Linh cảm đàn bà nhắc nhở một tín hiệu buồn
nhưng trái tim yếu mềm lại xúi dục đặt niềm tin thêm lần nữa
anh vẫn bỏ quên em thức trắng đêm đợi cửa
bỏ quên ngôi nhà cần hơi ấm đàn ông
Đã bao đêm em bóp nát ngực mình
chẳng thể bao biện quẩn quanh cho những lọc lừa dối trá
yêu thương vụn vỡ
anh đi
Ngày hôm nay anh lặng lẽ quay về
em chẳng đủ bao dung dang tay đón đợi
vết thương của em đã liền sẹo rồi xin anh đấy đừng cứa thêm
vết mới
em đã quên cách phải tựa vào anh ra sao!
(SHSDB25/06-2017)
Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.
Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép
Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi
...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong
Chừng hoa hồng kiếp trước đã hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa
Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng đêm thả
Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.
Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng
Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?
Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm