BẠCH DIỆP
Ảnh: internet
Độc thoại
Nhắm mắt có được gọi là ngủ để trốn khoảng xanh triệu mắt lưới chụp xuống ngày rách nát bầy đom đóm không lập lòe trong veo tuổi thơ mà chớp như những công tắc bật sáng rồi tắt rồi sáng đến tận cùng hốc mắt, từng dây thần kinh căng như dây đàn mặc gió lạnh loang chăn gối cười cợt từ chân tóc run rẩy đến những sợi lông măng.
Ngủ đi.
Nhắm mắt có ngủ được không sao sóng từng cơn táp lửa, đêm cằn như một cuộc dịch chuyển gió nóng len lỏi giữa những cánh đồng rơm rạ.
Sao anh không ngừng một giây trên đôi mắt mệt mỏi của em, không ủ thêm chút ấm trên đường gân tay giá lạnh nghe em nói vài ba câu đứt gãy tiếng mưa cơ may mắt em sẽ nhắm đòi cơn ngủ.
Giá chưa lần anh nhìn em như thế, đừng thả mắt về phía em không đến được, đừng tựa vách cô đơn khói thuốc mơ hồ như mưa, đừng có nhau để đừng xa... nâu thẳm ánh vàng mất hút.
Em độc vũ trong vòng quay không điểm dừng. Người khắc vào mỗi ngày sáng đêm đen in vào mỗi phân da thịt ngấm vào mạch máu ám dấu mùi vị âm thanh chảy loang một màu xám bạc.
Đêm nứt như chiếc bánh cháy trong lò. Mà ta là kẻ khốn cùng đói khát.
Em nhắm mắt trốn ngày rách nát để tin đêm sẽ qua thời gian không giới hạn đến lúc lòng ta khu vườn hoang gió chờ một cơn dông.
Rồi ta trống rỗng rồi ta tan biến như một mùi hương len vào đáy sâu tim người ngủ yên ở đó.
Nhắm mắt trong khu vườn những giấc mơ.
Em ngủ yên ở đó...
(TCSH347/01-2018)
VĨNH NGUYÊN
LTS: Những ngôn từ nối nhau như sợ không kịp diễn tả những cảm xúc trào dâng. Như thể, chỉ chậm một khoảnh khắc là thiên nhiên xanh trên trái đất này sẽ biến mất, như vó ngựa trên thảo nguyên, như thoáng ánh cầu vồng sau cơn mưa, như hơi thở nhẹ…
Đó là những gì có thể cảm nhận từ thơ của Nguyễn Hoàng Anh Thư (bút danh Nhật Thu), hiện là cô giáo dạy văn trường Hai Bà Trưng - Huế. SH xin giới thiệu chùm thơ của chị.
LGT: Thảo Nguyên là bút danh của cô giáo Hồ Thị Thảo khi dành cho thơ. Sinh năm 1974, cử nhân ngữ văn (ĐHSP Huế), Thảo Nguyên hiện là Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Trần Quốc Toản, thị trấn Phong Điền, Thừa Thiên Huế.
PHAN LỆ DUNG
LTS: Ngày 28/3 vừa rồi, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ghé về Gác Trịnh, chụp hình của nhà thơ ngồi bên bức tường gạch cũ trong căn nhà Trịnh Công Sơn đã ở ngày xưa tại Huế, và gửi cho bạn là họa sỹ Đinh Cường. Hình ảnh ấy khiến họa sỹ Đinh Cường rất cảm động và ứng tác ngay một bài thơ. Một bài thơ khác, làm hôm 29/3, họa sỹ Đinh Cường nhìn tranh của Trịnh Công Sơn vẽ ở Đơn Dương năm xưa, và nhớ…
ĐỨC SƠN
Xuân Hoàng - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Trọng Tạo - Hồng Nhu
HẢI BẰNG
LÊ HUỲNH LÂM
Để tặng họa sĩ Đinh Cường, thi sĩ Trần Vàng Sao và người con gái bên góc phố nâu gầy.
NGUYÊN QUÂN
LÊ HUỲNH LÂM
LÊ VĨNH THÁI
NHỤY NGUYÊN
LÊ TẤN QUỲNH
PHẠM TẤN HẦU
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
PHẠM TẤN HẦU
NGÔ MINH
HỒ THẾ HÀ
BẠCH DIỆP