Đất thiêng

09:27 05/07/2023


NGUYỄN DUY TỪ

Ảnh: tư liệu

Đất thiêng
           (Trích trường ca)

- Thưa cha,
Ngày mai đã lên đường.
Sáng qua con chim bạc má mải mê nhặt mồi
trên những vựa đất chơ vơ trơ trọi vừa dọn cửa nhà
Trưa qua cặp chòe lửa no bữa chuyền cành
trên vòm xoài còn sót lại mấy chùm quả tươi vàng ươm tận chót vót
Chiều qua đôi bìm bịp lại về
trầm hót gọi nhau nơi bụi tre thầm tìm lại những mùa xuân,
mùa hè diệu vợi xây tổ ấm
 thưa cha, đêm qua cha có nghe tiếng cuốc độc hành kêu buồn
trong những khóm lục bình lững lờ trôi trên Hộ Thành Hào
thấm đẫm nỗi niềm?

- Con ơi,
Ngày mai cha con ta lên đường.
Đường đất thì ngắn đường đời dài sâu hun hút
Cuộn nỗi lòng cha, cuốn hồn vía cha xót xa ngút ngàn
Những luống cải bao mùa ấm lòng
ngày giáp hạt, ngày mưa giông tố lại, đêm bão lũ cuồng dại
Những luống cúc vàng thắp sáng ước mơ
một ngày thiên đường rộng vòng tay đón nhận linh hồn chốn trần ai
Ngày rằm, mồng một, mồng hai
lòng dặn lòng chớ nghỉ ngơi tích thiện nguyện cầu
Hành, tỏi, kinh giới, tía tô, cải bẹ, cải cúc, rau thơm, rau quế...
Lộc trời cho thơm mát nỗi buồn sầu.

Ôi!
Mấy đời đi qua, mấy đời hương hoa
Ngôi miếu thờ giờ chơ vơ nằm lại
Chiếc am thờ giờ chơ vơ ở lại
Chờ buổi phong ba.
Bình phong ơi, non bộ ơi
Chú rắn học trò hè này có trở về nấp bên bể cạn
Thơ ngây ngẩng mặt nhìn trời?
Lối nhỏ vượt tường thành chơi vơi gạch vỡ
 qua nổi mùa đông cùng chái nhà cũ bơ vơ?
Bầy gà con tíu tít mẹ dắt tìm mồi
Con giun, con dế nuôi sống cả đời
Lớn lên cùng tiếng gáy rộn rã, tiếng cục tác rộn vang
Lại đẻ trứng sinh con
Mai rày đi tìm mồi trên đường cái quan,
nghe tiếng xe hơi có giật mình tưởng tiếng sấm báo mùa giông bão?
Chú bồ câu quen gù trên gò Thượng Thành,
mai rày có lạc giữa phố thị ăngten, cột điện, những cao ốc
như chuồng chim vĩ đại của người
Ôi!
Cha không ngủ được con ơi,
Ngày mai chúng ta lên đường
Về một mai tương lai?
Ngày mai tạ từ Thượng Thành
Gởi lại hòn đất bao nhớ bao thương
Gởi lại luống rau bao vấn bao vương.

(TCSH412/06-2023)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...

  • Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc

  • Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi

  • Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều

  • NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).

  • ...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...

  • ...Bồng bồngBống bốngBông bông...

  • ...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...

  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...