Con gấu và lũ cá hồi - Nhái bén gặp nạn

11:25 13/05/2008
Truyện ngụ ngôn của TRIỀU NGUYÊN


Con gấu và lũ cá hồi
                                                                          
Lũ cá Hồi từ biển vào cửa sông. Chúng bơi ngược dòng sông, gặp đoạn dốc, nước chảy rất siết. Ở đấy, có một cái thác cao, là mốc thử thách lớn đối với chúng. Nhiều con đã bỏ cuộc, bơi trở lại, chịu tiếng xấu với đồng loại và không vượt qua nổi. Chỉ những Con Cá Hồi dũng mãnh và khôn khéo mới vượt qua được chỗ thác để đi đến những khúc sông thơ mộng, làm đẹp cho cuộc đời, và có thể tự hào khi kể lại những điều mắt thấy tai nghe ở mặt sông, lúc trở về biển cả.
Tất cả những thành bại, những toan tính ấy của đám Cá Hồi gần như không tạo nên một mảy may đồng cảm ở các con vật trên cạn, nơi đám rừng mà con sông chảy qua. Bằng chứng là, ngồi chóc ngóc trên đỉnh cái thác vừa nói là một chú Gấu to, và chú ta nhìn những cú phóng thần tốc của lũ Cá Hồi với vẻ bình thản, xem chúng không khác bọt nước đang tung toé liên tục bên thân. Có điều, là với  bọt nước thì thỉnh thoảng Gấu đưa chân vuốt mặt, còn với bọn Cá Hồi thì chú đợi, một cách chắc ăn và không lâu lắm, để chộp một con phóng ngay cửa miệng chú. Chú bắt lấy và đánh chén một cách đương nhiên, không chút tư lự.
                                                        T.NG


Nhái bén gặp nạn
                                                                 
Nhái Bén đi kiếm mồi, chẳng may bị Rắn Nước rình, tớp lấy cặp chân sau vào mồm. Nhái Bén gào lên kêu cứu. Lũ ếch, chẫu chàng, ễch ương,..., họ hàng với nó nghe thấy, nhưng chúng vốn quá sợ Rắn Nước, không tên nào dám hó hé. Bọn Rầy, Châu Chấu, Cào Cào,..., bạn bè của nó nghe thấy, khuyên nó nên chịu theo số phận.
Dẫu biết họ hàng, bè bạn đều bất lực, Nhái Bén cũng không vì thế mà buông xuôi, nó vùng vẫy quyết liệt và cố hết sức để gào to hơn. Rắn Nước vừa có phần thấm mệt bởi sự quẫy đạp của Nhái Bén, mắt lại bị chân Nhái quào đau khiến cái nhìn bị nhoè nhoẹt và không trườn nhanh được. Một con ó đang bay ngang qua phát hiện ra, đảo cánh liệng xuống, dùng chân quắp lấy Rắn Nước rồi bay vút lên.
Nhái Bén thoát khỏi miệng Rắn Nước khi Rắn bị siết mạnh bởi móng vuốt ó. Tuy thân xác bị đau đớn, nó vẫn cố lê mình vào hang. Con Cóc già ở cạnh chỗ Nhái bén, sang thăm nó, nói “Bác đã chứng kiến tất cả, cháu xử sự như vậy là rất tuyệt”.
                                                       T.NG


TRIỀU NGUYÊN
(nguồn: TCSH số 145 - 03 - 2001)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LÊ MINH PHONG 

    Tôi cam đoan rằng một bé gái cũng có thể làm được những điều như thế. Nghĩa là tôi cũng có thể trèo lên ban-công và đi trên dãy lan can mỏng manh ấy. Điều đó thật đáng sợ.

  • TRẦN THỊ LINH CHI

    Hễ nhắc đến Huế là ngoài bao kỷ niệm cũ xưa, bao hình bóng tưởng như đã phôi pha lại vụt hiện ra rõ mồn một như mới ngày hôm qua.

  • VIỆT HÙNG  

    Anh đứng trên cầu thẫn thờ nhìn xuống dòng sông. Khuya lắm! Có lẽ đã qua cái mốc thời gian của một ngày cũ. Không gian im ắng. Lâu lâu mới có một tiếng xe máy từ xa vọng về.

  • LTS: So với những giai đoạn trước đây, Ban Biên tập của Sông Hương hiện nay còn khá mỏng: Hồ Đăng Thanh Ngọc (TBT) - Hoàng Việt Hùng (Phó TBT) - Phạm Tấn Hầu - Đặng Mậu Tựu - Nhụy Nguyên - Lê Vĩnh Thái - Lê Tấn Quỳnh - Lê Minh Phong - Lê Vũ Trường Giang. Hơn một năm lại đây thi thoảng họ đã góp mặt trên báo nhà tuy nhiên “ngồi chung mâm” thì chưa. Nhân kỷ niệm 30 năm thành lập Sông Hương, xin phép độc giả được cùng “ra mắt” Ban Biên tập bằng những tác phẩm của các thành viên. Xin trân trọng giới thiệu!
    S.H

  • NGUYỄN QUANG LẬP

    Chỉ bước khoảng vài mươi bước chân, từ cái cổng sắt rỉ của một người bạn gái, chị đã giật mình nhận ra sai lầm của mình.

  • VÕ MẠNH LẬP

    Chu Sửu là cây bút cầu toàn mới nổi tiếng trong làng văn đất Cố đô. Cô viết không nhiều và lười biếng phơi tên mình lên mặt báo.

  • NGUYỄN THỊ QUỲNH NHI

    Và khi những ảo ảnh về đôi cánh màu trắng bay ra ngoài không khí...

  • NGUYỄN HỮU HỒNG MINH

    Kỳ Thư là một cây bút viết phê bình sắc sảo. Tuy nhiên độc giả vẫn cho ông là độc đoán, thiển cận, nhìn một chiều và khen chê phe cánh hẩu. Thật thế, đọc văn Kỳ Thư rất khó chịu. Khen ai thì khen tít trời xanh mà chê ai thì đào đất đổ đi. Chưa bao giờ thấy sự trung dung.

  • PHÙNG TẤN ĐÔNG 

    “Ta con phù du
    ao trời chật chội”

           (Hoàng Cầm)

  • HỒ ĐĂNG THANH NGỌC
           Tặng chị Trần Thùy Mai

    1. Em buông từ chiếc tủ kính xuống. Mùa thu, nắng xuyên qua ô cửa gương vào đến giá sách làm em ngợp nắng. Phải đi đâu đó và làm cái gì đó, em tự nhủ.

  • NGUYỄN NGỌC LỢI  

    Lúc này trời đã tối, ăn xong một lúc tôi cầm đèn ra vườn. Trong sân, chồng tôi loạng choạng dắt xe máy ra đạp.

  • KIM NHAN SƠN  

    1.
    Ba thằng. Rõ ràng rất lực lưỡng. Chúng đứng thành hình tam giác. Đầu khum xuống đều nhau. Những búi cơ ở vai, tay và cả bắp chân của chúng thỉnh thoảng lại trào lên cuồn cuộn như túi đầy rắn treo cột điện.

  • TRẦN THÙY MAI

    Sau bốn năm du học, về thăm nhà hai tháng theo chế độ phép, bỗng nhiên Ba sinh một cái tật hết sức đáng buồn: ăn không biết ngon nữa.

  • HỒ ANH THÁI

    Tan học, Lân không về nhà. Cậu ta ăn mấy cái bánh rán, rồi tới vườn hoa Hàng Đậu, chờ lũ bạn để cùng đi đá bóng. Lân dựng xe đạp, và nằm ngửa trên chiếc ghế đá cạnh đấy, tranh thủ nhắm mắt nghỉ ngơi ít phút.

  • TRẦN HƯƠNG GIANG

    Thu Hà nhỏ nhắn làn da bánh mật có đôi mắt to hai hàng mi cong rất dễ thương. Hà thích đọc sách truyện và nghe nhạc xưa, những bài ca về tình mẹ đậm đà yêu thương.

  • NGÔ DIỆU HẰNG

    Ngôi nhà tôi mới thuê nằm hút trong một con hẻm, bao quanh bởi khu vườn cỏ dại mọc cao tận gối, có chỗ cỏ bò lên ngang với dãy hàng rào bằng gỗ, cứ như thể chúng muốn thoát ra ngoài những khung cửa tù sọc trắng bám đầy rêu phong ấy.

  • NHẬT CHIÊU

    1. Em đang ở trong Mê cung.
    Cái gì? Vào lúc 6 giờ sáng? Rừng đang sương mù? Ngay sau đêm trăng mật đầu tiên? Nàng có điên không?

  • NHỤY NGUYÊN
     

    Rất có thể việc ngài muốn một vũ nữ trinh nguyên sẽ khiến ngai vàng sụp đổ theo như niềm tin tối thượng. Rất có thể điều tồi tệ sẽ xảy ra như một dòng trong sử thi Mahabharata, “vị vua như thế không còn là vua nữa, mà ông ta phải bị giết chết như một con chó điên”.

  • HOÀNG TÙNG

    Năm 1442, vua Lê Thái Tông đi duyệt quân ở Chí Linh, đêm về nghỉ chân ở Lệ Chi Viên. Cùng đi với vua có người thiếp của Nguyễn Trãi tên là Nguyễn Thị Lộ. Đêm hôm đó, nhà vua băng hà. Triều đình quy tội Nguyễn Trãi thông đồng với Thị Lộ, âm mưu giết vua. Toàn gia họ Nguyễn bị tru di tam tộc.