VÕ QUÊ
Ảnh: tư liệu
Hậu Giang tôi xuôi dòng
Trong thì thầm sóng vỗ
Hậu Giang tôi xuôi dòng
Đêm cá bè ngập trăng
Lâng lâng men bằng hữu
Với "tình anh bán chiếu"
Nhơn ngãi một đời yêu
Giọng ca mùi hương rượu
Tìm đâu một dáng kiều
Trong thì thầm sóng vỗ
Sông nước mình mênh mang
Gió lên tóc em rối
Tim tôi rối nhịp thương
Thơ bạn đọc hào sảng
Cá bè em ướp hương
Nâng cả trời lãng mạn
Từng ly cạn hồ trường
Trong thì thầm sóng vỗ
Tôi thả tôi xuôi dòng
Riêng tấm thân tứ đại
Lên bờ đôi chân không
Ban mai
ban mai xanh trong
từng hạt sương
ngời lên khát nguyện mới
tiếng ve hòa thanh giai điệu vui
ban mai thiều quang
bông trang đỏ
góc vườn quê hoa cười
hương tình thơm
hạt nước giếng đầu mùa hạ
ban mai em đang nơi xa xôi
tôi hình dung dáng kiều nữ
hiền ánh mắt chưa xa thời áo trắng
tặng tôi tia nhìn bao dung
ban mai hứng ngày mới
thắp trên hồn người nắng ngọc
ta tìm nhau đến tận cùng cung bậc
dẫu đời là sắc không
là sắc không…
(TCSH412/06-2023)
Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh
Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê