VĂN CÔNG HÙNG
Cao nguyên Măng Đen - Ảnh: wiki
Ấn tượng cao nguyên
Em ơi mười hai bến nước
em chọn bến nào
Trăng mênh mang
bước chân phiêu lãng
tiếng nhạc cuồng say quán nghèo
em mờ tỏ
chát trên môi kỷ niệm
rượu đắng
xát muối nỗi buồn
Nao nao dáng em đi
rừng Măng Đen trút nước...
Rồi sẽ lùi xa
bức tranh tím chiều hôm ấy
những câu thơ tình vụng dại
ai về phố xưa
ai ở lại ngôi nhà cũ
vệt mờ con đường định mệnh
chia đôi
Nhưng tim vẫn đau
lòng còn khắc khoải
trăng cứ mênh mang
giữa mười hai bến nước
Konplông 4.8.1990
Tượng mồ
Chiều như lửa đốt lòng nhau
Tượng mồ run rẩy về đâu kiếp người
đã đành hồn sẽ rong chơi
đã đành xác đã tơi bời gió sương
mà còn đây nỗi vấn vương
mà còn đây nhớ với thương một đời
nỗi đau khóc chẳng thành lời
lặn vào thớ gỗ ru người - người ơi
hoang sơ
chiều rót đầy vai
ché và nghiêng
và đây vơi rượu cần
nằm đây một nắm sương tàn
đứng đây tượng hát một ngàn lời yêu
chiều ơi chiều
chiều ơi chiều
cho tôi cùng hát tình yêu một đời
Chư Đăng 1990
Ngày xưa
dòng - sông - nước - mắt đêm đêm
chảy vào tim hiện thành em thuở nào
buồn nghe con nước lao xao
em từ thuở ấy bước vào đời tôi
ngập ngừng sông chảy sông ơi
để tôi ngồi với thơ tôi một mình
để tôi nửa bóng nửa hình
để tôi cứ nhớ chúng mình ngày xưa
xin em đừng nói bây giờ
để cho tôi cứ ngày xưa một mình
Vũng Tàu 27.9.1989
(TCSH55/05&6-1993)
Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh
Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê