TRƯỜNG THẮNG
Viên ngọc bích - Lăng Cô
Sương dày giáp mặt biển đông
Hình như chân trời đang chao chân rửa mặt
Giữa mênh mông nhấp nhô từng cơn sóng
Ầm ào xô đẩy bạc đầu.
Phía xa núi Bạch Mã hút sâu
Vươn cao giữa dãy trường sơn hùng vĩ
Trên đầu mây lang thang suốt ngày lãng đãng
Vẽ ngựa trắng rong hoang điển cố muôn đời
Làng An cư xưa hiền hòa chơn chất một thời
Những thuyền thúng thuyền nan vươn mình ra biển lớn
Nhuộm nắng thức khuya bắt những con cua con mực
Lăng Cô nay đủ đầy có thuyền lớn vượt trùng dương
Vịnh Lăng Cô uốn mình như gái xuân thì làm dáng thơm hương
Nhìn chàng trai vươn vai đèo Hải Vân hùng vĩ
Gió Lập An rì rào như bản tăng gô dịu nhẹ.
Bãi cát trắng phau ôm vịnh núi hữu tình
Lăng Cô bây giờ viên ngọc bích xinh xinh…
Lăng Cô - vươn giữa đại dương
Đứng trên đèo Hải Vân nhìn Lăng Cô đổi mới
Một dải cát trắng phau cong cong mềm mại
Gió mơn man thổi đầy An Cư của một thời xa ngái
Lăng cô bây giờ đã thay sắc đổi màu.
Những resort dọc ngang chạy dài san sát bên nhau
Nhìn sóng vỗ đêm ngày lên ngực trần bờ cát
Hàng dương hoan ca không một lời ủy thác
Biển đẹp yên bình mang sức hút lạ kì
Đầm Lập An nuôi hàu hến ốc gai
Bạch Mã bao quanh khoác lên màu xanh ngọc
Từng xóm nhà xưa nhà nay khang trang sinh động
Vươn giữa đất trời mang hơi thở đại dương…
Mộng làng Cò
Mây lãng đãng xa mờ
Trên đỉnh đầu Bạch Mã
Dãy Trường Sơn nguồn thơ
Cò bay la bay lả
Ơ kìa đầm Lập An
Nước trong xanh phẳng lặng
Nghêu sò ốc hến cá
Lượn lờ đón mùa trăng
Phía xa bờ cát trắng
Sóng đại dương thầm thì
Mãi bạc đầu ngọt đắng
Biển bờ mối tình si
Hàng dương đong thổn thức
Gió ru hỡi ru hời
Làng Cò nay bừng thức
Khách thập phương nghỉ ngơi
Mời em đến thăm chơi
Mộng làng cò Vịnh đẹp
Một lần thôi em ơi
Trọn ước mơ muôn đời…
(SHSDB33/06-2019)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối