Chùm thơ Trần Thị Trường

08:16 07/10/2009
Đi chơi

Nhà văn Trần Thị Trường - Ảnh: lyhocdongphuong.org.vn

Ở độ cao hai ngàn năm trăm mét
Con đường rất mịn
Quanh co giữa núi và thông
Có một người một nghĩ
Mênh mông về sự khác biệt
Khi thấy vẻ tự tin trong mắt con chó ngồi bên gã đàn ông có màu tóc 
                            của vùng hồ

(Sự khác biệt
Như trời và vực Lake Tahoe*)
Với những chú chó tự khôn khắp miền nông thôn nóng ẩm gió mùa
Giữa những cuộc chiến tranh
Không tự khôn thì không tồn tại
Tự khôn hay tự dại?
Mênh mang mông lung lời hỏi
Còn chú chó tự tin kia đã bao giờ biết đến chiến tranh và mùi của
                                                                               những hố thức ăn?
*
Ở bầu thì tròn
Ở ống phải dài
Những ứng xử sinh tồn nhợt nhạt
Ai ơi
Lên núi thì buồn
Ở phố thì nhạt cả hồn cỏ cây
*
Từ chỗ đứng này
Nhìn về chân núi nơi đáy nước màu ngọc
Bikini đỏ trên mặt cát hừng hực
Rốn và hông của những đàn bà ở vùng không có bệnh viêm xương.
Hoàn hảo
Là sự tuyển lựa của thời gian
Của giấy viết?
Của súng, của vàng hay của sữa?
Hay đơn giản chỉ là sự thăng hoa một ngày của Chúa?
Vung vãi bên này, bí mật với bên kia?
*
Mạnh về gạo
Bạo về tiền
Một nửa thế giới này đàn ông được chia nhiều quá.
Nên họ biết kéo ghế cho đàn bà ngồi xuống trước tiên
Còn một nửa chỉ được phần là những người điên có ý nghĩ rất chín
                                                                       mà không thể hành động.
*
Đứng trên núi nhìn vào khác biệt
Của Ngày và Đêm
Của Đông và Tây
Của Béo và Gầy
Của Không và Có
Cuộc tuần hoàn của Khí- Tượng mới đi một nửa?
Bao giờ thì ngược lại hả Bao la?

*
Cây ở xa
Cây ở cao
Là cây nhiều gió
Đứng ở đó
để tự hỏi bao giờ hết sợ
Những chiếc roi dĩ vãng của bản thân mình

Bao giờ thì thôi phân vân
Trước cái nhìn thân thiện?

Khi nào thì không còn những kẻ nuôi khát vọng
chia bánh bằng ngón tay trỏ mặt trăng nhưng vẫn
cứ đứng ở nấc thang thấp nhất?

*
Một ngày
Không phải chủ nhật
Trên con đường nhiều xanh và nắng
Có một người đi chơi
Có một người dở hơi
Nghĩ rất lâu về sự tự tin trong mắt con chó
Ngồi bên gã mắt xanh có màu tóc ở vùng hồ.
Rồi gửi vào trong gió lời cầu nguyện của mình.

----------------------
*Lake Tahoe là một vùng thiên nhiên rất nổi tiếng, núi cao trên 2700 mét, hồ trên núi, đáy hồ nhiều ngọc bích,  ở ven hồ cát lẫn vàng.

(188/10-04)




Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...