TRẦN QUANG PHONG
Ảnh: internet
Những giấc mơ trên con đường trở về
I
Xóm chài phau phau cát trắng
Mắt lưới vàng óng ánh
Vây bắt hồn nhiên
Những đứa trẻ lênh đênh sóng biển
Ùa vào nguyên sơ
Ngàn năm nỗi nhớ bãi bờ
II
Những cụ già gánh củi rượt đuổi hoàng hôn
Bê con nấn ná cỏ non
Con đường phù du lẩn vào bóng tối
Mái tranh thở dài ngọn khói
Giấu đốm lửa vào đêm
Ngàn sợi yêu thương tóc rối
III
Thằng bé phụng phịu
Níu ngón tay thời gian
Trên cánh đồng lúa vàng óng ả
Con dế rạo rực vầng trăng quê xứ
Cánh chuồn ngơ ngác bao bất trắc phận người
Tiếng cười…
Râm ran nguồn cội
IV
Trên con đường trở về
Sương hun hút trắng
Đào man mác không
Bóng ai trốn tìm khuôn mặt
Khuất lấp bụi hồng…
Những hình ảnh trong cơn mê sinh tử
I
Trong vật vã thân xác
Trong hỗn độn thời gian
Ánh sáng từ thời hồng hoang còn sót lại
Chiếc lá rơi
Tiếng cười rượt đuổi lá rơi
Bóng ai rượt đuổi tiếng cười
Con đường rượt đuổi bóng ai
Những câu thơ rượt đuổi sự sống…
II
Cơn đau tiền kiếp xuyên qua trái tim
Bóng tối trào lên từ vô minh
Ngỡ như hơi thở đứt đoạn
Ngỡ như thân xác chết cứng
Bông hoa xanh
Mong manh
Giữa chênh vênh đôi bờ…
III
Quay cuồng
Rơi vào vực thẳm sinh tử
Gió quỉ gào
Màu đỏ ám muội
Bàn tay níu
Trong vô cùng tuyệt vọng
Cuối con đường sinh linh
Môi bật lên câu kinh…
(TCSH407/01-2023)
TUỆ GIẢI NGUYỄN MẠNH QUÝKhúc tình tự dòng sông
LTS: Ngày 10-12-2009, thi sỹ Nguyễn Trung Bình đã qua đời sau cơn bệnh. Anh sinh ngày 10/5/1968 tại thị xã Hội An. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, ĐH Tổng hợp Huế (1991), thi nhân đã lang bạt khắp nơi rồi về sống ở Sài Gòn suốt hơn 15 năm qua với đủ nghề gắn liền với thơ, sách và nghệ thuật.
Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Hiệp - Chu Minh Khôi - Hà Huy Tuấn - Nguyễn Thánh Ngã - Minh Tự - Diệp Thảo Minh Dzương - Hàn Nhật Châu - Bá Vi Tuân
NGUYỄN HỮU HỒNG MINHTổ quốc
LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).
Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh
Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam
LƯƠNG NGỌC AN (Trích Phác thảo những lời ru)
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng
Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang
MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối
LÊ THANH NGANgười thổi sáo
Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu
Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm
CHU THẾ LUYẾNCha tôi
PHAN HUYỀN THƯCáo phó
NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao
LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế
THU NGUYỆTSóng rơi
NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy