Chùm thơ Nguyễn Thị Ánh Huỳnh

08:25 05/01/2010
LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

Nhà thơ Nguyễn Thị Ánh Huỳnh

SH xin giới thiệu chùm thơ của người thơ phương Nam, với những câu thơ là lạ ruổi rong, tự nhiên giải bày như hơi thở của đất trời Nam Bộ.


NGUYỄN THỊ ÁNH HUỲNH


Cần Đước


má gốc Huế
ba gốc xa ngoài Bắc
em
gốc Nam Kỳ
Cần Đước

đước ơi
đước mang bầu ở chân
chồm chồm
như những chiếc nơm
úp phù sa
lấn biển

những kiếp người phiêu bạt
lặn vô thân phận đước
buồn vui với bão tố
ngủ nghê cùng sóng khơi
giành giật với biển cả
từng hạt hồng cầu đất
ăn mặn chát
uống mặn chát
nước mắt người      
mang linh hồn đước
mặn mòi                  
đước à
có tiếng cười lạt lẽo
nhưng khóc
không lạt lẽo
khóc mặn

một hôm
những cây đước
bước lên bờ

em - người đàn bà miền Nam
gốc đước.



Bông tím thương ai


Sài Gòn - nơi chị cắt rốn
nhưng linh hồn chị chôn nhau
ở cánh đồng
sông Vàm Cỏ làm bà đỡ
ngày má sinh con

gió thổi rách tàu dừa
Long An
con  cá kèo thương dân
hơn mọi vì vua chúa
con kinh nước mặn
say khướt muối
đêm
mê mẩn tiếng đờn cò
quên lặn vầng trăng

miệt vườn
trâu bò đi
bờ cỏ cũng theo đi
dề lục bình tốt phước
bông tím thương ai đầy sông

ếch kêu
làm lúa bật đòng
hột sương ngậm sữa
chợt nghe câu vọng cổ
ai quên lấy chồng

ngày sống với phố
đêm đêm
sống với miệt vườn
mơ thấy con cò
ngoài vàm
đứng một chân
nhớ vợ…



Những vàm sông đêm


hoàng hôn xắn quần
lội qua ngày
những vàm sông se sẽ
ngồi lên
nghiêng mình
nước chảy

những vàm sông sồn sồn
không mảnh trăng suông
làm y phục

đêm
là người tình bất lực
nằm ê chề
bên những vàm sông

không bờ đê để níu kéo
không một mái dầm để thở than
không con cá kèo để lí lắc
không còn ai ngoài vàm

anh về phố lấy vợ
vàm sông ế…
em theo chồng bỏ quê
vàm nằm không…

những vàm sông
vật vã nuôi từng con tép
đêm đêm
đi biển một mình
sinh nở phù sa
thành châu thổ

gió thở dài
đêm ngáp ngáp
những vàm sông
ôm buồn tênh
mà ngủ

những người đàn bà xứ Nam Kỳ
chết đi rồi
hóa những vàm sông đêm?

(250/12-09)





 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...