NGUYỄN TÂN DÂN
Minh họa: Nhím
Em ngồi xõa tóc cầm trăng
Càn khôn qua lại tự nhiên
Em ngồi xõa tóc bên triền thanh xuân
Mùa thu hoa cỏ ngập ngừng
Người về bỏ lại suối rừng riêng ai
Đêm qua tỉnh mộng ngó trời
Tường Vy một đóa lẻ loi hiên nhà
Nhớ thề nguyện độ can qua
Chim xưa níu gió hát chờ tạnh mưa
Bao năm quán gió ơ hờ
Câu kinh hóa giọt lệ hoa khóc người
Quần thoa ấy phận bèo trôi
Chút duyên sót bán cho rồi ngày xuân
Ngược nguồn nhạt đóa phù vân
Đem ngâm bình tịnh đợi rằm trăng lên
Nhớ khi quẳng gánh ưu phiền
Gặp ngày trở gió ngủ quên vai cầu
Tôi về chợ ngó trước sau
Mắt xưa em đã giọt sầu hóa sương
Lặng nghe trong cuộc vô thường
Vọng âm nhạc ngựa lưng chừng quán không
Em ngồi gảy khúc nguyệt cầm!
Mùa về mùa lại khép
Mùa về
mùa lại khép
những cánh xuân phai
tan tác dưới chân ngày
Người về
người lại ra đi
như cánh chim trời
thiên di
về miệt vườn thơm tho cây trái
Con đường áo cơm còn xa ngái
vàng võ tuổi xuân
người cố gói nhớ thương
chờ tới mùa
về thăm cố quận
Mùa về mùa lại khép
người về người lại ra đi
Quê nhà
nhàu nếp cũ
khúc ca nam
ai hát
giữa chừng rồi bỏ ngỏ
như tiếng thở buồn
rười rượi sông đêm!
(SHSDB25/06-2017)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN