NGUYỄN NHẬT HUY
Ảnh: internet
Khói
nhớ khúc hát ngọt bùi khoai sắn vùi rơm
Mùi khói thơm là mẹ
Đi nửa đời nứt nẻ mà đường cày con không thuộc nổi
Nỗi cô đơn bấm xuống thành hạt ngô khoai
Chiều khói bay
Không phải khói mẹ
Con cũng không còn là đứa trẻ
Đi mót nỗi buồn bông lúa ngày xưa
Có những điều rất xưa
Mà không câu ca hay cánh cò nào giữ nữa
Lật khói đời cho bông lúa cởi làn da xanh tắm gió
Có sợi khói nào ôm con
Tôi
Chảy loang ra
một cái bóng mệt mỏi
giữa con người
Tôi nhìn lên trời và soi đám mây sắp rụng
va vào một vũng tôi
tôi bò qua những con đường, thành phố, biển khơi
ánh đèn nào cũng nhạt nhòa
tôi bò qua những công viên
tiếng thở dài nhiều lá rụng
Mái hiên ngoài kia mưa bắt đầu lạnh
lan vào cái bóng mình
buổi chiều nay
trên chiếc giường tôi tràn ra tiếng cười
vang vào mùa thu
nhọn sắc
Trí nhớ bắt đầu vàng úa
từ giấc mơ rụng lá trong mình.
(TCSH391/09-2021)
VŨ TUYẾT NHUNG
NGUYỄN HỮU QUÝ
VI THUỲ LINH
NGUYỄN THIỀN NGHI
HOÀNG THỊ HIỀN
Lê Tuyết Lan - Đông Hà - Châu Thu Hà - Lê Hưng Tiến
KHÉT
TRẦN VẠN GIÃ
ĐỖ THƯỢNG THẾ
NGUYÊN NHƯ
NHUNG NHUNG
LÊ QUỐC HÁN
Trần Nam Phong - Ngô Đức Hành - Hoàng Vũ Thuật - Đỗ Thành Đồng
Hiếu Trai - Văn Công Toàn - Đoàn Trọng Hải - Nguyễn Ngọc Hạnh - Trần Thị Tường Vy - Từ Dạ Linh - Trần Thị Huê - Võ Ngột
VĨNH THÔNG
TRẦN HẠ VI
TRƯƠNG NAM CHI
HÀ PHI PHƯỢNG
KHALY CHÀM
TRẦN VĂN THIÊN