Chùm thơ Nguyễn Hoàng Thọ

08:29 05/02/2024


NGUYỄN HOÀNG THỌ

Lặng im

Lặng im
từ buổi lặng im
hiển ngôn mọc cánh
bên thềm cổ lai
thị phi rớt trắng hình hài
nhạt nhòa ký tự
lạc bài cổ thi

Lặng im ngồi
lặng im đi
bước chân ngôn ngữ
níu ghì thanh âm
ngoài kia bày biện bão giông
tai nghe
chật ních lời không thành lời

Nhìn nhau thăm thẳm nụ cười
bẻ cong nẻo nhớ
đánh lừa trái tim
nát lòng
rừng rựng giọt đêm
lấp sông ký ức
đánh chìm giấc mơ

Lặng im
cây cỏ sững sờ
bật mầm
xanh
vút
câu thơ ngang trời...


Trái tim di trú

Cha cho con cả cuộc đời
Người sớt cho con giọt máu rạng ngời
Sẻ chia cội nguồn tiếng khóc
Tiếng khóc trăm năm
Tiếng khóc đầu đời
Người mớm nụ cười tươi non chồi biếc
Chiếc lá biết xanh cất tiếng hát sắc màu

Men cánh rừng cha con reo dòng suối
Gạn đục khơi trong sức vóc con người
Cha làm cánh đồng con thành hạt giống
Mát rễ tươi mầm hẹn những mùa vui

Trái tim cha không chút tật nguyền
 trái tim con chẳng hề dị dạng
Cha rót thương yêu sương đơm ngày tháng
Rót ánh trăng khuya dìu dịu trước hiên nhà
Rót ánh mặt trời lên vai mai mùa hạ
Giấu rét tàn đông gọi nắng đón xuân về
Rót ánh đèn đêm lên hồn con chữ
Thắp sáng mỗi trang đời mở lối con đi

Sớm mai cầm tay hạt gạo
Soi thấu lòng giọt giọt mồ hôi
Trống tựu trường mùa thu
Tung tăng áo mới
Ngoảnh lại chiều rung mây trắng xóa lưng đồi

Bão nổi rừng nghiêng, bóng xế
Thời gian ngậm ngải luân hồi
Vuốt mặt hoàng hôn
Cuộc người dâu bể
Bước trần ai lặng lẽ cuối trời xa
Mặt đất lạnh lùng
Trái tim di trú
Con ngửa mắt tìm cha
Thăm thẳm một đời người...

(TCSH419/01-2024)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LƯU XÔNG PHAMột mình

  • TRẦN ĐĂNG KHOAVới bạn

  • THU NGUYỆTVô thường

  • Lưu Lam Thi - Ngô Thế Oanh - Lê Mai - Phan Huyền Thư - Lê Nhân - Dương Viết Hòa - Trần Anh Dũng - Hồng Thị Vinh - Nguyễn Duy Ninh - Lê Huy Quang - Duy Phi

  • HOÀNG CẦMChỉ biết nói cùng mẹ

  • Ngô Thái Dương - Đinh Thị Như Thúy - Khaly Chàm - Tuệ Lam - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Nguyên An - Mai Bá Ấn - Hồ Thế Hà - Lê Ngã Lễ - Hồng Thị Vinh - Từ Nguyễn - Trần Hữu Lục - Cao Hạnh - Phạm Nguyên Tường - Trần Hữu Dũng - Đoàn Lê - Trần Văn Hội - Đoàn Thị Tảo - Thiên Thanh - Trần Thị Linh Chi - Trần Hoàng Phố - Lưu Ly - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Loan - Inrasara - Nguyễn Tiến Chủng - Vĩnh Nguyên - Mai Văn Phấn

  • Lê Huy Quang - Kiều Trung Phương - Nguyễn Văn Quang - Phan Trung Thành - Hà Đức Ái - Cao Quảng Văn - Đỗ Hướng - Lê Vi Thủy - Nguyên Tiêu - Trương Minh Phố - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Bá Nhơn - Lê Huy Hạnh - Ngô Cang - Trương Nam Hương - Ngàn Thương - Võ Ngọc Lan - Võ Văn Hoa - Hồ Đắc Thiếu Anh - Tôn Phong - Châu Thu Hà - Lâm Xuân Vi - Ngô Công Tấn - Triệu Nguyên Phong - Dzạ Lữ Kiều - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Đức Sơn

  • NGUYỄN ĐÔNG NHẬTTrở về

  • TRẦN VẠN GIÃBài nhã ca mùa xuân

  • NGUYỄN HOADự cảm

  • Nguyễn Khắc Thạch - Võ Quê - Trần Quốc Toàn - Thục Quân - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Phương - Thái Doãn Long - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Khoa Như Ý - Lê Viết Xuân - Đỗ Văn Khoái - Thanh Tú

  • Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Sơn Nhân - Lê Thị Hường - Phạm Nguyên Tường - Ngô Cang - Hồ Thế Hà - Ngô Minh - Mai Văn Hoan - Nguyên Quân - Đoàn Thương Hải - Ngàn Thương

  • Phạm Tấn Hầu - Văn Hữu Tứ - Dương Lễ - Nhất Lâm - Văn Cầm Hải - Phan Trung Thành - Trương Quân - Lê Tấn Quỳnh - Hồ Trường An - Hải Yến - Tôn Nữ Như Ngân - Thủy Chi

  • Tóc Nguyệt - Huỳnh Minh Tâm - Cát Du - Anh Nguyễn - Hải Trung

  • ĐÀO DUY ANHLời nói dối

  • TUỆ GIẢI NGUYỄN MẠNH QUÝKhúc tình tự dòng sông

  • LTS: Ngày 10-12-2009, thi sỹ Nguyễn Trung Bình đã qua đời sau cơn bệnh. Anh sinh ngày 10/5/1968 tại thị xã Hội An. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, ĐH Tổng hợp Huế (1991), thi nhân đã lang bạt khắp nơi rồi về sống ở Sài Gòn suốt hơn 15 năm qua với đủ nghề gắn liền với thơ, sách và nghệ thuật.

  • Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Hiệp - Chu Minh Khôi - Hà Huy Tuấn - Nguyễn Thánh Ngã - Minh Tự - Diệp Thảo Minh Dzương - Hàn Nhật Châu - Bá Vi Tuân

  • NGUYỄN HỮU HỒNG MINHTổ quốc

  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).