Chùm thơ Ngô Minh

14:19 25/02/2022


NGÔ MINH

Lá bàng mùa đông
          ... sâu xa sâu xa là cái rơi
          sâu xa sâu xa là cái bay...
                    (YANNIT RITXÔT)


Cháy lên cháy lên
hỡi bàn tay mùa đông run rẩy
rơi rơi xuống, rơi xuống
ai như em qua cầu sang phố
nhặt lên lá đỏ ngậm ngùi...

Cháy lên cháy lên
hỡi trái tim mùa đông run rẩy
rồi vèo bay, vèo bay
ai như em qua cầu ngược gió
vời trông lá đỏ bồi hồi

Cháy lên
cháy lên
bàn tay và trái tim
nghiệt ngã lá bàng tôi
nếu niềm xanh dưới trời bất lực
hãy bùng lên bài ca bầm đỏ
Cho dù ngày tháng tận cùng
hãy bùng lên
và ra đi...
          Huế, 2 - 1988


Dấu tích

lửng lơ thành phố cổ
tro than những trưa hè
ngẩng mặt: trời mặt rỗ
đám cháy nào ai nhen?


rác rều dòng sông lũ
tro than mấy cuộc rừng
cúi mặt bóng người tăm cá
ta về rũ áo hờn ghen


tơi bời mùa phượng đỏ
tro than tuổi học trò
hôm qua thơ vừa chào cô bé
hôm nay về thiếu phụ tàn tro!

                              Huế, 6 - 1991


Theo về

Theo về
          con mắt
                    trời ơi
rơi lưng chừng tóc
và rơi lưng chừng...


theo về
phố phượng thâm quầng
đêm khan giọng dế
ngày bùng điệu ve


người ơi
gầy guộc dáng hè
chiếc hôn gió
gửi theo về...

          làm tin!

theo về
cái nhớ không tên
giấc mơ ú ớ

như đêm không vần...
                    5-1990

(TCSH51/09&10-1992)


 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê