NGÔ ĐỨC HÀNH
Mã Pí Lèng nhìn xuống sông Nho Quế, 2016 - Ảnh: Hoach Le Dinh/wikipedia
Mã Pí Lèng
Tôi đứng ở độ cao 1.200 mét
phía dưới vực sâu
trên trời mây bay
lưng chừng đường mang tên Hạnh phúc
Nơi sống mũi con ngựa rừng
nghe tiếng thở triệu triệu năm về trước
trong một lần trời cao thách đố
đất giận hờn thành đá ở Đồng Văn
Mùa này mận trắng rừng
(trắng không còn gì để trắng)
đường lên hạnh phúc chưa bao giờ bằng phẳng
Mã Pí Lèng nắm sương trong tay
Tôi đến con dốc này
nhớ những con người đã từng nằm lại
linh hồn họ quẩn quanh hay hóa thân trong đá
ai vô tình check-in?
Mã Pí Lèng tấu khúc nhạc rừng
tổ khúc mùa xuân có thì thầm lời đá
chợ tình Khâu Vai mở hẹn thề trước hạ
núi ngút trời sao tên gọi Hà Giang?
Sông Nho Quế biếc xanh
đâu dễ dàng nhận ra ngọc bích
Mã Pí Lèng dốc cao trong ngực
khát khao trái mùa
Trước biển
Trước biển này nói nhỏ cùng em
tháng Tư non lần đầu gần gũi
xin cúi xuống cùng nhau lúi húi
mùa trong tầm lãng đãng khe mây
Biển quê nhà ta nắm chặt tay
con dã tràng ngác ngơ chân sóng
xe cát đi đâu bọt tung dày mỏng
chưa hiểu lẽ đời nuối tiếc vậy thôi
Anh đã về trước biển em ơi
hoa muống tím chuyện tình huyền sử
hoa cúc biển nổi nênh khuya sớm
cánh tay dừa khiêu vũ tháng năm
Nhớ ngày xưa trăng mới lên rằm
ta ngự giữa điểm cao nông nổi
bờ hiền lành sóng xô chồm tới
chưa dỗi hờn gia vị nhạt trên môi
Anh đã về tìm lại rối bời
thuở bí hiểm được thờ hơn định lý
cầm trên tay vân vi đời cát
bây giờ đã khác xưa xa
(TCSH424/06-2024)
TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu
NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.
TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...
NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.
LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...
DZIỆP THẢO MINH DZƯƠNG Tặng MẹNgồi nép vào mãi phía trongNgười hay dấu hỏi mà cong thế này
ĐOÀN LAMcòn đâu áolụa xênh xangrêuxanh đền các lầu vàng hiênmưa
Rồi một ngày bước giang hồ chợt mỏiTa bỗng thèm một góc ấm, bỏ cuộc chơi,Nơi ta về sẽ chẳng còn ai ở đó,Lối đã rêu, buồng đã quạnh hơi người...
Nhảy múa bên triền sôngCác em có nghe thấyỞ nơi nào, cá quẫy mơ hồỞ nơi nào, đất đang lởỞ rất xa thế giới con người?
LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.
Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên Mụ nắng chan vàng
Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường
...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...
Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.
Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức
Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi
...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như cứu hoả...
Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về
...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...
Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...