Chùm thơ Lưu Trọng Lư

10:14 26/08/2010
LƯU TRỌNG LƯCó những vườn

Nhà thơ Lưu Trọng Lư - Ảnh: giadinh.net.vn

Có những vườn không thuộc “Nghìn đêm lẻ”
Đêm có sương trắng, ngày có nắng chan hòa
Hoa đến mùa, gọi hoa
Trái đến mùa, gọi trái
Chẳng biết tay ai trồng
Chẳng biết tay ai hái
Chim không hề đụng tới
Gió phong kín mùi hương
Có những kẻ qua đường
Vẫn gửi chút mồi hôi trả nghĩa…
Xưa: đây có buổi họp rừng nắng xế
Buổi họp dưới những vì sao
Chia nhau chút chút hương cau
Từng trái mãng cầu, từng múi bưởi
Nơi đây có tiếng chào, không ngoảnh lại
Anh đi! Em đi! Đồng chí đi
Đường đầy bóng sói
Phải xóa từng dấu chân
Mà đời có những mắt nhìn
Không xoá nổi?
Có những giọng nói
Có những giọng cười…
Trong hầm mẹ, trưa nay
Con nghe tiếng gà thôn bất chợt
Ai biết? Gà ơi! Tiếng gà chót
                                    Của đời ta?
Nếu em biết trước
Ngày mai sẽ vĩnh biệt
Em ơi! Em có mở đôi môi trinh tiết dâng đời?
Nếu anh biết trước
Chi bộ phải xóa ba lần
Nơi hư không
Chắc anh nghĩ:
“không chỉ có thế!
Nếu phải chết ba lần
Thì sống một lần
Phải xứng một lần hơn
Giữa mùa hoa đỏ nở”.

Chi bộ mình, đồng chí ơi!
Giặc đã ba lần xóa sổ
Sông cạn bao phen, sông chẳng dứt dòng
Da tóc nầy còn xanh mãi với cây trồng
Em vẫn có chim đêm, ngày có chim ngày ríu rít!
Giữa những hàng cây bất diệt
Võng tháo rồi, nghe mãi sóng chao trăng

                                   
Huế Hà Nội 1983


Qua đèo Hải Vân


Biển xanh chi lắm, biển mình ơi!
Nắng sao gắt thế, nắng trưa ngày
Mây đèo lửng thửng, chim đâu vắng?
Chỉ có tôi và ngọn gió say.

Bên kia Đà Nẵng, bên ni Huế
Gió tự dòng Hương đã chạm mây
Trời say muốn ngã theo màu tím
Lòng say muốn ngã giữa vòng tay

Dội nước vào tóc cho anh tỉnh
Anh sẽ như chim hót cả ngày
Anh chẳng soi gương tìm lại tuổi
Theo dòng mắt cũ, thuyền anh bay.

                                   
Huế 1-8-1983.

(4/12-83)




Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người bước vào bức tranh tôikhông sắc màunét cọ vẽ bằng sóng - sóng vang không gian 18 chiềuchật chội cơn mơ

  • Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá

  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê