Ảnh: Internet
Tôi đã gặp những cánh vạc bay giữa ban ngày Không rơi một tiếng kêu Những cánh vạc uốn cong bầu trời Sải cánh mỏi phía chân trời chớp sáng Đâu rồi tiếng vạc kêu sương Trăn trở tôi không ngủ được Sân rêu sáng ra đầy nước Đồng xa mờ nhạt cánh cò Thảng thốt biết mình vắng mẹ Mùa đông dài ngủ quên trên đồng đất Ngủ cùng ca dao Trang sách lật nghe như gió thoảng Mà bàn tay mẹ chịu bão giông Cho cây lúa thành thơ Thành ví von câu hát Không một tiếng than Mẹ như cây lúa Bất tử lặn vào ca dao Mẹ ơi ! Con mãi đi tìm... Ga Truồi Ga Truồi tên chỉ thường thôi Em lên bỗng sáng chỗ ngồi trong toa Em từ đỉnh núi bước ra Hải Vân biến ảo làn da em rồi Để tô quen với ga Truồi Để nghe giọng Huế ngọt môi lời chào 6-4-2000 (137-07-00) |
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT