Nghe quạ kêu ở Calcutta Người phu xe ngồi khâu áo Chiếc áo rách từ thủa chưa có cội bồ đề Giữa tiếng quạ kêu Người phu xe chăm chú đường kim mũi chỉ Quên mất mình đang đợi khách Quạ kêu quạ kêu lẫn dàn kèn xe bus inh ỏi Hai viên Xá Lợi lấp lánh trong nhà bảo tàng Thần Tara(1) vặn mình theo nhịp vũ trụ Quạ kêu quạ kêu ở Calcutta Người bán trà sữa mang họ Barua vốn dòng Thích Ca Dòng Thích Ca bị người đời truy sát Người bán trà sữa ngồi xếp bằng rót một vòng trà cho bọn du khách hiếu kỳ Món trà sữa từ thời Đức Phật Quạ kêu quạ kêu lẫn tiếng rùng rùng những toa xe điện vừa chạy vừa long ra Hai bên hè phố Người chờ việc ngồi bẻ ngón tay trong nắng Lòng đường mấp mô đen bóng những viên gạch trăm năm Quạ kêu quạ kêu trưa nắng Chạy túa ra Bày taxi - bọ cánh cứng màu vàng Cả thành phố người xe lúc nhúc Hăng nồng hương liệu nghìn năm Xa lắc rồi Cõi buồn vui hờn giận của chúng mình Cõi lo toan vặt vãnh của chúng mình Anh cầm tay em Buông mình vào cõi khác Giữa tiếng quạ kêu ở Calcutta ----------------- (1) Một nữ thần hộ mệnh của người Tây Tạng Sông Hằng Mặt trời lên sông Hằng Còn lại bóng đêm xác con trâu mộng Những giàn thiêu nổi lửa ven bờ Ánh bình minh trên vòm đá cổ Tràn xuống sông bầy người ngũ sắc Xin nước sông rửa sạch tội tình Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguội Ướp xác phàm bằng hương liệu sắc - không Sông Hằng sông Hằng cho tôi một giọt nước thiêng Một giọt thôi Giọt nào tẩy hết ưu phiền Sông Hằng sông Hằng cho tôi chết giữa dòng để tái sinh làm nhà thơ hay thiền sư lang bạt Mặt trời lên Loé cười hàm răng anh bán cá Suốt buổi sáng anh nhẫn nại đeo bám du thuyền Để bán cho bằng được một giỏ cá tươi Nụ cười sông Hằng Trên mình con cá em phóng sinh Trên chiếc nhẫn ngón tay em đuổi theo làn cá Nụ cười sông Hằng Triệu triệu năm sông nhẫn nại chở Hi Mã Lạp Sơn về xuôi Nước sông đỏ tươi Bao giờ mòn hết núi... Mưa Bangkok Mưa Bangkok nhơm nhớp Mùi sầu riêng Áp lực màng tang một cái chợ vỉa hè Thèm trận mưa Sài Gòn trắng trời trắng đất. Chiều nay Hoàng Cung đóng cửa Cô “gai”(1) gốc Hoa dỗ tôi vào trung tâm mỹ nghệ cắt cổ Anh tuk - tuk(2) mặt đen toét cười chìa tờ rơi đầy hình gái mat-xa béo núc Pát poong Pát poong(3) Nghe như tiếng rao bánh bao ngon Tôi không hiểu nổi Làm sao trên cái đống bầy hầy hai chân tôi đang dính Lại mọc lên những cao ốc tráng lệ kia Lại phóng đi xa lộ trên không vút tới cổng trời Tôi làm sao hiểu nổi Thành - phố - thiên - thần(4) toàn những người bán lẻ niềm vui trần thế Thailand - mỉm - cười(5) Thigh Land - đùi - dài(6) Lớp lớp thếp vàng trên mình Phật nằm Phật đứng Một trăm lẻ tám quả chuông rộn rã lối vào chùa Tôi ngẩn ngơ theo gót chân trần dưới lớp y vàng rực Đi trong bùn đi trong mưa. Mình hành khất gì đây hành khất một niềm tin bên trên lý lẽ? Hành khất nụ cười phi - du - lịch của em? Chỉ còn hơn một giờ bay là về đến Sài Gòn Vẫn không hiểu mình tìm gì ở (nguồn: TCSH số 225 - 11 - 2007)
---------------- (1) Guide: hướng dẫn viên du lịch (2) Xe động cơ ba bánh, phương tiện chở khách phổ thông ở Bangkok (3) Tên khu ăn chơi nổi tiếng nhất Bangkok (4) Bangkok tên tiếng Thái là Krongthep, nghĩa là “Thành phố của các thiên thần” (5) Khẩu hiệu của ngành du lịch Thái Lan (Smiling Thailand) (6) Những người công kích công nghiệp du lịch tình dục của Thái Lan sử dụng cách chơi chữ đồng âm khác nghĩa: Thigh Land, có nghĩa là “Xứ sở của bắp đùi”, phát âm giống Thailand (Xứ sở của người Thái) |
LTS: Hội viên Hội Nhà văn thành phố Hồ Chí Minh. Hiện là Trưởng ban Văn hoá - Nghệ thuật báo Thanh Niên. Đã viết và in nhiều tập truyện ngắn, tiểu thuyết, tạp bút.Nếu dựa vào đó để xưng tụng” thì có lẽ với Nguyễn Viện, thơ chỉ là “tay trái”. Song tay trái mà rất “gân guốc”, đáng nể lắm. Sông Hương xin trân trọng giới thiệu một chùm thơ mới của Nguyễn Viện để bạn đọc cùng “ngự lãm” có đúng vậy không. SH.
Sinh năm 1965 tại HuếLà giáo viên THPT ở Krông Pắc, tỉnh Đắc Lắc.
I. Rồi quẩn quanh những tường mưa loang lổtự làm đầy mình bằng im lặng bằng nghe ngóng sự chuyển động của những câu thơ khúc ca xưa trên lửng lơ bìa sách cũ
Bạn đã đi qua cây cầu đó, và đã bình thản quay nhìn, những mảnhvỡ những ván đinh dây thừng, những vằn xoắn bứt tung rớt tả tơixuống vực sâu, nơi sóng nước đang ầm ào cuộn xoáy
...Trong vại chượp mắm phơi ngấu những linh hồn cáChảy rân rân trong da thịt con ngườiMáu ta nóng hay là nước mắm...
Những thiếu phụ vừa đi vừa vấn lại giấc mơ ngái ngủTrăng non ngậm sương, bầu vú họ ngậm trăng
Nhóng nhánh mắt chuồn chuồn bay thấpCỏ gà rưng rức lối gaiVáng trứng rộ tăm tăm mùa cá đẻ
Đó là hành trình của gióThổi qua mấy mùa chiêm bao
...kẹt cửa run nắm tay dịu dàngem đã về chưakhông có tiếng đáp lời, không còn ai...
Thành phố tôi như một ráng mâyTrôi ngoài cửa gióNhững lóng rêu lần qua tay áo rũ Cuối sông lơ đãng rượu như mình
Em đừng thả nửa giấc mơĐể không qua kịp nửa bờ lá dâu
những tình cờ mà con người ngỡ là sự sắp đặt của thượng đếtôi đã gặp ôngmột lầnhai lần
Morningtonban mai chạy tới chân mây rắc bạcgặm bình minh nở gặm cỏ non tơlốm đốm trắng những chú bò đực kiêu hãnh
lưng chừng sángngực em căng đầy giấc mơ anhlong lanh xanhmùa Đông phương trinh tiết
Vú nóngngười đàn bà dán thân thể nâu bóng vàonỗi đợi
Một tháng 30 ngàyMột năm 12 thángThời gian có thể đưa ra đong đếmTình yêu không thấy hình hài
Ta lặn vào nhau chênh chao nỗi nhớNhững niềm yêu lấm cát cuộn tràoÁnh lửa khuya phải chăng là ảoVẫy vùng trong mắt em sâu?
Người đàn bà se bóng tối trong tôikhông đêm tân hôntạo hóa nhọc nhằn đẩy bánh xe tạo hóavòng quay rớt một con ốc như con ốc sên nhòe nhoẹt nước trên đường đi qua
Người bước vào bức tranh tôikhông sắc màunét cọ vẽ bằng sóng - sóng vang không gian 18 chiềuchật chội cơn mơ
Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá