HẢI ĐIỂU
Ảnh: internet
Đâu ai hỏi
Ngày đã thả những vệt vàng trên cỏ
Những nồng nàn nung đáy mắt khô cong
Ngày tàn chưa sau vệt mây héo úa
Cơn giông lỡ làng
Bến sông kín sỏi
Không ai hỏi đọt măng chỏng chơ trong chiếc gùi bên bãi
Chiếc lá tre bữa đó có theo dòng
Đọt dớn cong hơn dấu hỏi
Cuộn xoắn lòng mình
Những viên sỏi mài nhẵn một đời chưa thỏa
Mài lòng mình chai sạn
Mà chiêm bao còn cộm một nỗi gì?
Chiều cứ thả sợi khói mờ trên mái
Tiếng tỉ tê chim K’cluốc tìm bầy
Ngày tàn chưa sau tiếng chày cùm cụp
Vụn sắn đục ngầu
Vuông bếp chật tro
Không ai hỏi khuôn mặt đen lầm lụi một mình sau chái bếp
Thanh xuân xưa từng mơ ước điều gì
Khói bếp cong hơn ngọn dớn
Nhuộm ám đời người
Những thanh củi nối tiếp nhau
cháy như bao đời đã cháy
Sau rực hồng ai nhớ được than đen?
Màu thiên di
Vẽ chiếc lá rớt ngang chiều quạnh quẽ
Màu ưu tư chạm mắt
Tiếng ngày rơi trong tiếng cuốc lạc bầy
Người hát câu ca của những ngày xưa vắng
Mây buông tuồng
Gió lơi lả
Lạc cả mảnh trăng chiều rơi vụn vỡ đáy sông.
Người vẽ mình với nụ cười nửa giọng
Vui có tròn ngày
Buồn chẳng khuyết đêm
Mà câu hát cớ chi tan trong ngày sâu thẳm
Để rơi xuống góc thềm
Nửa sợi gió đi hoang
Nửa còn lại sợ lạc mình đêm vắng
Rồi tiếng giun kêu ai nhớ ngắn dài?
Người ví mình đã lạc bầy di trú
Màu hoàng hôn mới đỏ sậm góc trời
Chỉ quên mất màu trời chiều quê mẹ
Khói rơm lên nghe mắt rớm màu gì?
Ngày cứ hứa còn bao chiều tái ngộ
Mùa thiên di đâu ai hẹn để về.
(TCSH404/10-2022)
TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu
NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.
TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...
NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.
LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...
DZIỆP THẢO MINH DZƯƠNG Tặng MẹNgồi nép vào mãi phía trongNgười hay dấu hỏi mà cong thế này
ĐOÀN LAMcòn đâu áolụa xênh xangrêuxanh đền các lầu vàng hiênmưa
Rồi một ngày bước giang hồ chợt mỏiTa bỗng thèm một góc ấm, bỏ cuộc chơi,Nơi ta về sẽ chẳng còn ai ở đó,Lối đã rêu, buồng đã quạnh hơi người...
Nhảy múa bên triền sôngCác em có nghe thấyỞ nơi nào, cá quẫy mơ hồỞ nơi nào, đất đang lởỞ rất xa thế giới con người?
LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.
Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên Mụ nắng chan vàng
Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường
...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...
Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.
Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức
Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi
...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như cứu hoả...
Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về
...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...
Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...