HÀ PHI PHƯỢNG
Không từ bỏ
Có quá nhiều biến động
thêm nếp nhăn trên vầng trán đứng tuổi
một nửa mùa thu nghẹn thắt gió heo may.
Nhiều giọt nước mắt lăn trên gò má ngày qua
mỏng manh cánh chuồn niềm tin sau lốc tố
rã rời ngón lá.
Người vừa ở đâu đây
thấp thoảng hình hài
bất chợt tan vòm mây vô định.
Ai đó nói rằng
đi qua khói bụi mùa này hãy mỉm cười chiến thắng
nhưng chúng ta cũng biết
dưới chiếc sẹo kín miệng
là vết thương âm ỉ đau sâu...
Thời gian lướt qua khu vườn nhiều năm đung đưa mùi quả ngọt
giờ cái tổ trống huơ xao xác
tiếng đập cánh xói vào ký ức.
Cạn ngày
ý nghĩ như bản thảo
đậu vào ô cửa một quầng sáng muộn màng
chợt nhận ra quà tặng từ bầu trời
cho ngày không từ bỏ.
Đêm ngoại ô
Loang loáng ánh đèn lùi xa
những mảng màu lập thể
côn trùng mải mê tấu lên giai điệu ký ức.
Có phải ngọn gió đồng xưa thổi về tôi
có phải dòng kênh xưa chảy về tôi
sao sợi tóc mai như vấy ướt
con dế nào râm ri trong ngực
mảnh trăng cong neo giữa biển sáo diều.
Ai chờ ai dưới vòm ngọc lan
nụ trinh nguyên thơm ngọt môi ngày hạ
người đã ở đây, người vừa khuất bóng
phương trời lờ lững mây trôi...
Về đi thôi
đôi chân nhún nhảy cỏ non
hương ngọc lan đầm vạt áo.
Trăng lặng lẽ buông miền sáng
người ngơ ngác ngụp lặn dòng hồi tưởng
làm sao mà trở về?
(TCSH402/08-2022)
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ
Trần Thị Huê - Tịnh Bình - Trần Đức Tín - Mai Hương
Ngô Công Tấn - Đặng Văn Sử - Triệu Nguyên Phong - Đức Sơn - Trường Thắng - Nguyên Quân