Chùm thơ Đông Triều

15:32 08/06/2020


ĐÔNG TRIỀU

Ảnh: internet

Buổi sáng trong bốn mét vuông

Có thể ví như những “hạt giống” trong cuộc đua nào bây giờ?
Khi tôi nhìn qua tấm gương buổi sáng phản chiếu sự tuyệt vọng của tạo hóa
                                                đã biến thành than dưới
chân sự sống
Thanh xuân đang nhảy múa trên cành…


Trong bốn mét vuông ấy họ check-in lần lượt đời mình
Họ ngắm trong thước giác quan khác nhau mỗi kiểu một tầm nhìn
Không ánh mắt, không đôi chân, không tiếng nói và cuộc sống lặng thinh
Tất cả dìu nhau trong bốn mét đó
Để check-in…


Ngoài kia mưa nắng vô tình
Tôi thấy đôi lúc chúng ta cuộn mình trong đó
Bát cơm úp giấu đến ôi thiu mà không mang đi xẻ nửa
Lương tri chưa thai nghén được mang bầu
Cho phía sau…


Buổi sáng họ tìm nhau
Góc vắng quán cà phê chừng ấy
Thanh xuân những câu chuyện dài mê mải
Sắp nhau hoán vị mỗi ô hình
Đẹp vì lời nguyền trong mỗi đức tin!


Tôi vẫn ngồi lặng thinh
Nhìn nắng đã tan trên đầu thành chảo lửa
Cơ hồ như ngày mai không gặp nữa
Họ dúi tay nhau loại thuốc chữa linh hồn…



D’ran chiều mưa

Những giọt nắng như xác chết đã co lạnh trên chiếc áo phông trong ô cửa
Đồi chè tái đi sau màn mưa ngếch thềm buồn
Em có vội đến mấy cũng chẳng giữ được cuộc tình theo gió cuốn
Chiều đóng cửa lúc 3 giờ
Chiều mưa reo gối chăn…


Chuyến xe mò về như kẻ trộm lạ đến D’ran(*)
Đôi mắt quét hàng hiên tìm bàn tay vẫy gọi
Hôm qua còn cời lên tiếng hát của vài chiếc áo lắc lư tình đời đã bạc
Tiếng hú cuối chiều vừa buông gió xa bay…


Ánh mắt quá gầy vừa neo trên áng mây
Mưa xóa cả đường về trao ước hẹn
Em vẫn nép bên ô cửa trong ngôi nhà còn thơm mùi gỗ thông ướp mật
Dù bức tranh buồn còn đâu đó tơ duyên


Anh ở lại đây những mùa mưa lá bay
Những con vít dằng day cuối cùng cũng rời khuôn ván cửa
Chiều tối nhìn về phía đồi thông có ngôi nhà ôm ánh lửa
Chợt nhớ em đi mùa mưa ấy quá ư dài...


Thị trấn loanh quanh buổi sáng ngồi chờ nắng mai
Ba, bốn gương mặt cũ sờ quanh mép bàn mòn vân gỗ
Những tách trà trên tay ấm lên do thân nhiệt truyền vào
Dy ngắm về phía đồi cao, Tuyên rịt đôi mắt cuối con đường ngày xưa
Thúy đến, anh đã thấy trong tách trà sóng sánh giọt vàng phai…


Xe rời thị trấn rồi sẽ đi những chuyến dài
Anh vói nhìn theo đường xa phố nhỏ
Chiều mưa ném về nhau hàng trăm dấu hỏi
Vẫn biết em có lúc sẽ buồn hơn buổi nói chia tay !…

---------------
(*) D’ran: tên thị trấn của H.Đơn Dương - tỉnh Lâm Đồng


(TCSH375/05-2020)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm

  • Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.