Chùm thơ Đông Hà

08:54 11/09/2024


ĐÔNG HÀ

Ảnh: wikipedia

Khâu áo ở Đồng Văn

Khâu Vạc Khâu Vai
Khâu ai vào tình nấy
Em vụng về kim chỉ rối tay

Em ngồi khâu đá vào thơ
Ai ngờ đá nặng bơ vơ em rời
Đá không khắc nổi tên người
Tay em mọc sẹo một đời vẫn đau

Khâu Vạc Khâu Vai
Khâu ai cũng trái
Đành khâu tim mình lên áo người em thương
Ngờ đâu lữ khách qua đường
Cởi manh áo lạnh treo sương giữa trời…


Gió Yên Minh

Mây trắng ngàn năm
Núi xanh từ thuở
Em ngồi bé nhỏ
Đợi dòng sông lên

Con dốc thì cao
Lòng người lại rộng
Em qua không đặng
Lòng tự hỏi mây

Này nương bắp lay
Thương chi hoa nở
Cười chi hạt nắng
Rụng xuống chân ngày

Con dốc không ngừng
Chân trèo tay trượt
Anh quên lạt buộc
Nên tình em rơi

Yên Minh tơi bời
Ù ù gió thổi
Em cầm không nổi
Cái nhớ về anh

Đành thả gió xanh
Về theo mây trắng
Qua đèo lẳng lặng
Núi đôi một mình

Từ đó Yên Minh
Mồ côi tình lẻ
Từ đó có kẻ
Nhặt gió buộc tay.

(TCSH426/08-2024)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê