ĐỖ TRỌNG KHƠI
Phật nghìn mắt nghìn tay - Tranh Đinh Cường
Nạm
Bàn chân rõ dấu phiêu linh
hơi may màu lá tự tình, chiêm bao
Bước ngày đè nẻo hư hao
chiều nao chiều nảo chiều nào cũng sương
Dấu theo đã tỏ tấc đường
vẽ lên một sắc cỏ buồn như mây
Thế gian còn một đôi tay
nạm sâu thì núi, phơi bày thì non.
Con mắt
Một con mắt chợt khép mi
hỏi đâu là nhớ, hỏi gì là thương
Rêu sa lối, cỏ lạc đường
góc trời nắng gió rong chuông tơi bời
Một con mắt thức tìm người
đêm qua ở giữa làn môi trăng về.
(SH323/01-16)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN