Chùm thơ Đào Ngọc Chương

08:56 08/12/2017


ĐÀO NGỌC CHƯƠNG

Minh họa: Nhím

Ba tôi

Không có cơn co giật
Gió vẫn rất lặng lẽ thổi qua khu vườn đêm
Và tiếng dế hình như thế
Người đàn ông nằm đã lâu chờ đợi
Chuyến tàu đêm còn rất xa sân ga và rất gần khoảng trời đã tối
Không ai biết được người đàn ông đi về phía nào và tôi
Cố níu lấy sân ga vô vọng
Giọt nước mắt đã rớt xuống thầm lặng hơn tiếng gió
Trong hang tối và hốc mắt
Thời gian kéo giãn ra hai phía đầu và cuối đường tàu


Tôi ngồi trên sân ga mân mê bông cỏ khô
Chuyến tàu đầu tiên trong cuộc đời tôi có người đàn ông đang nằm đợi
Tôi khóc
Giọt nước mắt héo hắt
Ba tôi bước ra từ tiếng còi tàu nhìn tôi cười
Nụ cười chuyển dần sang ánh sáng và bay đi


Tôi biết rất lâu về sau
Tiếng còi tàu mới dứt
và sân ga còn lại người đàn bà là mẹ tôi và mẹ tôi
Hai tay nắm chặt lại



Đang diễn ra một tồn tại

Tôi đi trong hoàng hôn ngồi xuống tảng đá rêu phong lưng chừng
trời gió
Ai đã đi xuyên qua thời gian theo hướng chim bay
Bóng ẩn hiện trong dòng sông những linh hồn tìm nhặt lời của
mây
Đã chìm nổi một đời
Trong ý tưởng của hư vô
Khánh kiệt


Tồn tại đã diễn ra như thể những sinh linh đeo chiếc gông
Trên vai và hai tay
Trong đầu và lưỡi
Đôi môi riêng một niềm
Giam hãm mắt nhìn vào quá khứ
Ai đã bảo đó là lịch sử của một linh hồn
Chiếu xuống vô vàn những đôi chân ngược xuôi trên những con
đường quê và phố


Tôi đi trong hoàng hôn của những linh hồn chết
Tôi rớt xuống trong đêm
Rất sâu
Tiếng kêu cứu vỡ ra thành những bọt khí
Bay thật lịch sự trong cỏ cây, trong rau quả, trong vịt gà và trong
những đứa trẻ
Ai đã đốt cháy những khu rừng và vắt kiệt những dòng sông


Sự vinh danh tồn tại đã diễn ra theo cấp số nhân
Những bọt khí tiếp tục vỡ ra những lời kêu cứu kêu cứu những lời
kêu cứu


(TCSH345/11-2017)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ

  • Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho

  • Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường

  • Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang

  • Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.

  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột