ĐÀO DUY ANH
Ảnh: tư liệu
Đường mưa
Ta chờ em
buổi chiều và chiều nữa
còn buổi chiều nữa... để qua đây
ta chờ em
những hố thẳm chưa đầy
cơn mưa cũ
về biển khơi chưa cạn
ta chờ em
góc phố biết lang thang
con đường vắng
nỗi mơ hồ tồn tại
thời gian theo gió
chiếc lá bay nghiêng vội vàng bến đỗ
trên nóc phố mùa đông
xám nghịt giọt rơi thầm
ta chờ em về lại ngôi nhà xưa
nơi mẹ chôn cuống rốn
nhúng vào ký ức đóng kín
bí mật lặng im
mãi mãi một quê nhà
ta chờ em
trong sạch lại tuổi thơ
bầu trời hồn nhiên trở thành niềm an tĩnh
nơi linh hồn chưa mang tì vết
với thật thà
ta chờ em
cùng tìm lại những bến bờ khuất lấp
nỗi hoài cảm sâu kín tẩm lên bước đường lưu lạc
lấy quá khứ đặt vào hiện tại
tàn phai mà rực rỡ như mặt trời chiều trên đỉnh núi
buổi chiều đã ban nét đẹp
cái ấm áp hôm qua cái lạnh hôm nay
trầm tích lại môi người
ta chờ em
cùng chiêu hồn ngọn lửa
thắp lên những se lòng
ước mơ
trắng lại tàn tro
thời gian trắng không gian trắng
trắng cả cõi thực và huyễn
ta chờ em
trên con đường định mệnh
cái phi lí vô cùng minh thị những gian nan
đời đưa ta vào tuyệt vọng để đo lường
rồi chiêm nghiệm
cái khao khát bị khước từ hy vọng
đời ơi
rộng quá làm sao ta biết lối
còn mênh mông chi quá thể
bầu trời cũng sẽ
sững sờ
năm tháng lao lung
lá đổ chật đường mưa
em ướt như ta
Chiếc hộp đen
Em cho tôi bóng tối để cùng đồng lõa/ bóng tối đưa hương thơm
lừng thị chín/ tôi bật gốc bay theo con két mùa xuân tìm hạt rơi vãi
gieo lên cánh đồng bóng tối/ dòng đời dắt tôi đi vào cõi mơ để thấy
rõ những khoảng tối
Đã từ lâu tôi thuộc về quyền sai xử của lẽ hằng và cô đơn như hồ
tù đọng/ cũng đong đưa chút sóng cũng nhấp nhô tưởng chừng đại
dương cũng ảo tưởng trở thành giông bão/ và sa mạc đời ôm dấu
chân tôi rã rời trên luống cày hoang phế là dòng sông bạc mệnh
đang yểu dần giữa đôi bờ cát nóng.
Quá khứ không tái hiện không có dự cảm nào cho tương lai/ xin nói
lời cứu chuộc như một lối đi duy nhất để giải tỏa dồn nén/ và nếu
như được trỗi dậy giữa lời nói và sự lặng im/ tôi chọn tín hiệu như
một sát na yêu thương/ giữa thực và huyễn tôi đi tìm cái nửa phía
chân dung một người.
Chưa một lần hôn em và tình yêu không cần giá thú/ nhưng mọi lúc
mọi nơi không gì cản nổi những hình dung bước chân em qua hàng
cây có bóng nắng in hình quả thị/ tôi thấy con tim em đang đập sau
làn áo mỏng thèm bàn tay đếm nhịp
Như con rắn vừa thay da tìm chút mềm xanh phía cỏ tay người để
vận hành con tim đang nổi lửa/ đó là ngôn ngữ của khói bốc cháy
ý tưởng yêu thương qua những thì thầm/ lời dịu êm trong hơi thở là
niềm sâu lắng trong trái tim/ ơi bàn tay ẩn giấu nào bấu chặt vào
linh hồn tôi làm co thắt những niềm vui cay đắng và nỗi đau ngọt
ngào/ đôi cánh nào đang bay về phía bóng tối tôi làm thức tỉnh nỗi
ngóng trông cơn trằn trọc dịu trầm hương thị
Trong bóng tối tiếng thở dài không thành gió khô được dòng nước
mắt chiếc hộp đen cất giấu những âm thầm
(TCSH411/05-2023)
TRẦN ĐĂNG KHOAVới bạn
THU NGUYỆTVô thường
Lưu Lam Thi - Ngô Thế Oanh - Lê Mai - Phan Huyền Thư - Lê Nhân - Dương Viết Hòa - Trần Anh Dũng - Hồng Thị Vinh - Nguyễn Duy Ninh - Lê Huy Quang - Duy Phi
HOÀNG CẦMChỉ biết nói cùng mẹ
Ngô Thái Dương - Đinh Thị Như Thúy - Khaly Chàm - Tuệ Lam - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Nguyên An - Mai Bá Ấn - Hồ Thế Hà - Lê Ngã Lễ - Hồng Thị Vinh - Từ Nguyễn - Trần Hữu Lục - Cao Hạnh - Phạm Nguyên Tường - Trần Hữu Dũng - Đoàn Lê - Trần Văn Hội - Đoàn Thị Tảo - Thiên Thanh - Trần Thị Linh Chi - Trần Hoàng Phố - Lưu Ly - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Loan - Inrasara - Nguyễn Tiến Chủng - Vĩnh Nguyên - Mai Văn Phấn
Lê Huy Quang - Kiều Trung Phương - Nguyễn Văn Quang - Phan Trung Thành - Hà Đức Ái - Cao Quảng Văn - Đỗ Hướng - Lê Vi Thủy - Nguyên Tiêu - Trương Minh Phố - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Bá Nhơn - Lê Huy Hạnh - Ngô Cang - Trương Nam Hương - Ngàn Thương - Võ Ngọc Lan - Võ Văn Hoa - Hồ Đắc Thiếu Anh - Tôn Phong - Châu Thu Hà - Lâm Xuân Vi - Ngô Công Tấn - Triệu Nguyên Phong - Dzạ Lữ Kiều - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Đức Sơn
NGUYỄN ĐÔNG NHẬTTrở về
TRẦN VẠN GIÃBài nhã ca mùa xuân
NGUYỄN HOADự cảm
Nguyễn Khắc Thạch - Võ Quê - Trần Quốc Toàn - Thục Quân - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Phương - Thái Doãn Long - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Khoa Như Ý - Lê Viết Xuân - Đỗ Văn Khoái - Thanh Tú
Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Sơn Nhân - Lê Thị Hường - Phạm Nguyên Tường - Ngô Cang - Hồ Thế Hà - Ngô Minh - Mai Văn Hoan - Nguyên Quân - Đoàn Thương Hải - Ngàn Thương
Phạm Tấn Hầu - Văn Hữu Tứ - Dương Lễ - Nhất Lâm - Văn Cầm Hải - Phan Trung Thành - Trương Quân - Lê Tấn Quỳnh - Hồ Trường An - Hải Yến - Tôn Nữ Như Ngân - Thủy Chi
Tóc Nguyệt - Huỳnh Minh Tâm - Cát Du - Anh Nguyễn - Hải Trung
ĐÀO DUY ANHLời nói dối
TUỆ GIẢI NGUYỄN MẠNH QUÝKhúc tình tự dòng sông
LTS: Ngày 10-12-2009, thi sỹ Nguyễn Trung Bình đã qua đời sau cơn bệnh. Anh sinh ngày 10/5/1968 tại thị xã Hội An. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, ĐH Tổng hợp Huế (1991), thi nhân đã lang bạt khắp nơi rồi về sống ở Sài Gòn suốt hơn 15 năm qua với đủ nghề gắn liền với thơ, sách và nghệ thuật.
Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Hiệp - Chu Minh Khôi - Hà Huy Tuấn - Nguyễn Thánh Ngã - Minh Tự - Diệp Thảo Minh Dzương - Hàn Nhật Châu - Bá Vi Tuân
NGUYỄN HỮU HỒNG MINHTổ quốc
LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).
Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh