ĐÀO DUY ANH
Ảnh: tư liệu
Đường mưa
Ta chờ em
buổi chiều và chiều nữa
còn buổi chiều nữa... để qua đây
ta chờ em
những hố thẳm chưa đầy
cơn mưa cũ
về biển khơi chưa cạn
ta chờ em
góc phố biết lang thang
con đường vắng
nỗi mơ hồ tồn tại
thời gian theo gió
chiếc lá bay nghiêng vội vàng bến đỗ
trên nóc phố mùa đông
xám nghịt giọt rơi thầm
ta chờ em về lại ngôi nhà xưa
nơi mẹ chôn cuống rốn
nhúng vào ký ức đóng kín
bí mật lặng im
mãi mãi một quê nhà
ta chờ em
trong sạch lại tuổi thơ
bầu trời hồn nhiên trở thành niềm an tĩnh
nơi linh hồn chưa mang tì vết
với thật thà
ta chờ em
cùng tìm lại những bến bờ khuất lấp
nỗi hoài cảm sâu kín tẩm lên bước đường lưu lạc
lấy quá khứ đặt vào hiện tại
tàn phai mà rực rỡ như mặt trời chiều trên đỉnh núi
buổi chiều đã ban nét đẹp
cái ấm áp hôm qua cái lạnh hôm nay
trầm tích lại môi người
ta chờ em
cùng chiêu hồn ngọn lửa
thắp lên những se lòng
ước mơ
trắng lại tàn tro
thời gian trắng không gian trắng
trắng cả cõi thực và huyễn
ta chờ em
trên con đường định mệnh
cái phi lí vô cùng minh thị những gian nan
đời đưa ta vào tuyệt vọng để đo lường
rồi chiêm nghiệm
cái khao khát bị khước từ hy vọng
đời ơi
rộng quá làm sao ta biết lối
còn mênh mông chi quá thể
bầu trời cũng sẽ
sững sờ
năm tháng lao lung
lá đổ chật đường mưa
em ướt như ta
Chiếc hộp đen
Em cho tôi bóng tối để cùng đồng lõa/ bóng tối đưa hương thơm
lừng thị chín/ tôi bật gốc bay theo con két mùa xuân tìm hạt rơi vãi
gieo lên cánh đồng bóng tối/ dòng đời dắt tôi đi vào cõi mơ để thấy
rõ những khoảng tối
Đã từ lâu tôi thuộc về quyền sai xử của lẽ hằng và cô đơn như hồ
tù đọng/ cũng đong đưa chút sóng cũng nhấp nhô tưởng chừng đại
dương cũng ảo tưởng trở thành giông bão/ và sa mạc đời ôm dấu
chân tôi rã rời trên luống cày hoang phế là dòng sông bạc mệnh
đang yểu dần giữa đôi bờ cát nóng.
Quá khứ không tái hiện không có dự cảm nào cho tương lai/ xin nói
lời cứu chuộc như một lối đi duy nhất để giải tỏa dồn nén/ và nếu
như được trỗi dậy giữa lời nói và sự lặng im/ tôi chọn tín hiệu như
một sát na yêu thương/ giữa thực và huyễn tôi đi tìm cái nửa phía
chân dung một người.
Chưa một lần hôn em và tình yêu không cần giá thú/ nhưng mọi lúc
mọi nơi không gì cản nổi những hình dung bước chân em qua hàng
cây có bóng nắng in hình quả thị/ tôi thấy con tim em đang đập sau
làn áo mỏng thèm bàn tay đếm nhịp
Như con rắn vừa thay da tìm chút mềm xanh phía cỏ tay người để
vận hành con tim đang nổi lửa/ đó là ngôn ngữ của khói bốc cháy
ý tưởng yêu thương qua những thì thầm/ lời dịu êm trong hơi thở là
niềm sâu lắng trong trái tim/ ơi bàn tay ẩn giấu nào bấu chặt vào
linh hồn tôi làm co thắt những niềm vui cay đắng và nỗi đau ngọt
ngào/ đôi cánh nào đang bay về phía bóng tối tôi làm thức tỉnh nỗi
ngóng trông cơn trằn trọc dịu trầm hương thị
Trong bóng tối tiếng thở dài không thành gió khô được dòng nước
mắt chiếc hộp đen cất giấu những âm thầm
(TCSH411/05-2023)
NGUYỄN VĂN DINH
VĂN LỢI
Đông Triều - Nguyễn Đông Nhật - Nhất Lâm - Nguyễn Tấn Tuấn - Triệu Nguyên Phong
LGT: Khác với những cây bút trẻ cùng thời, Hoàng Thúy đi thẳng vào mạch cảm xúc không qua bước khởi động. Thơ như trạng thái tâm hồn dồn nén, đến thời thì xuất hiện. Điều này hiếm thấy ở một tác giả trẻ. Thơ Hoàng Thúy biểu hiện của vẻ đẹp tự nhiên sâu kín, không phải trau chuốt. Trong trường hợp này thơ chính là hiện tượng linh ứng của con người trước thế giới thiên nhiên và xã hội.
Hoàng Vũ Thuật (gt)
PHAN HOÀNG PHƯƠNG
Nhớ Phùng Quán
NGUYỄN THANH MỪNG
Ngô Minh - Hải Kỳ - Phan Bá Linh - Thế Hùng - Mùi Tịnh Tâm - Nguyễn Văn Phương
HOÀNG VŨ THUẬT
Nguyễn Lãm Thắng - Khaly Chàm - Nguyễn Loan - Huỳnh Minh Tâm - Kai Hoàng
Phạm Quyên Chi là một tác giả trẻ đang sống tại thành phố Quy Nhơn, mới đến lần đầu với Tạp chí Sông Hương. Trong những sáng tác đầu tay, Phạm Quyên Chi từng bộc bạch: “Tôi là một đứa con gái thích tưởng tượng. Dường như những tứ thơ của tôi đã hình thành nên trong những “khoảnh khắc của tưởng tượng” như thế. Tôi cũng không hiểu được chính mình, chỉ có thơ là hiểu tôi…”.
ĐẶNG BÁ TIẾN
NGUYỄN MINH KHIÊM
Nguyễn Thanh Lâm - Từ Quốc Hoài - Hoàng Ngọc Giang
LTS: Lữ Quỳnh là bút hiệu của Phan Ngô, sinh năm 1942 tại Thừa Thiên-Huế. Học sinh Quốc Học - Huế năm 1959 - 1962. Là nhóm bạn với Trịnh Công Sơn, Bửu Ý, Shiphani, Lê Văn Ngăn, Võ Chân Cửu...
ĐINH CƯỜNG
Như tiếng thì thầm vĩnh biệt
Khi hay tin Lê Văn Ngăn mất
(SHO) BẠN VỀ BÊN PHỐ XƯA MƯỜI BỐN NĂM RỒI SAO SƠN.
CHIỀU NAY TÔI ĐI TRÊN PHỐ XƯA GEORGETOWN MÀ NHỚ BẠN
Nguyễn Thị Anh Đào - Lê Vi Thủy - Trần Tịnh Yên - Ngô Hà Phương - Trần Quốc Toàn - Bạch Diệp - Đinh Thị Như Thúy - Hạnh Ngộ - Hạc Thành Hoa
LÊ MINH CHÁNH
VŨ THIÊN KIỀU
VIỆT PHƯƠNG