ĐẶNG VĂN HÙNG
Ảnh: tư liệu
Dạ khúc
tia nắng
qua khe lá
rọi vào cái hang
dưới gốc cây hoàng lan
một con chuột
ngậm những trái chín mang về
khi bóng tối dần loang
bông hoa tỏa hương
cùng tiếng kêu của đàn con
dâng lên một vì sao
Qua đèo Bảo Lộc
sương dần tan
một thế giới mở ra
dường như mọi thứ vẫn còn ngủ
mái nhà, đồng cỏ và núi đồi
riêng dòng suối
đã thức dậy
có vẻ, còn nhung nhớ giấc mộng
nên lẩm bẩm vài âm vang
tan biến trong sương
Đọc thơ
giá mà Szymborska biết được
ở nơi xa xôi
ai đó đang đọc thơ mình
chỉ một bài thơ
đủ để bàn tay
mở ra cánh cửa
và khép lại một cánh cửa
nhưng có lẽ
bà ấy không cần biết
như cách bà ấy đã lắng nghe
đá vang lên trong mình
và đá, có lẽ
cũng không cần biết
niềm vui, nỗi buồn của ai
kể cả, khi ánh sáng
đang lấp lánh trên đá
(TCSH410/04-2023)
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ
Trần Thị Huê - Tịnh Bình - Trần Đức Tín - Mai Hương
Ngô Công Tấn - Đặng Văn Sử - Triệu Nguyên Phong - Đức Sơn - Trường Thắng - Nguyên Quân
TRẦN NGỌC MỸ
VŨ KIM LIÊN
NGÀN THƯƠNG
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đức Bá - Trần Đình Ngôn - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Điểm - Lê Viết Xuân - Nguyễn Văn Song
NGÔ ĐỨC HÀNH
HOÀNG THỤY ANH
NGUYỄN THIỀN NGHI