Chiều thổ lộ
Không chở được Cố đô
tàu nặng lòng đi qua thành phố
một hồi còi tắt nắng bên sông
những vì sao nhóm lửa
Kỷ niệm như trái chín cây
cho người mai sau biết ngọt
rớm đỏ chiều dâu tiên
xứ Truồi cồn lên câu hát
Những ngọn đồi vú mẹ
nuôi Huế một dòng thơm
vừa chớm phá đã rạt rào biển cả
Chiều bông lau
ta thầm trách dòng sông trong quá
soi tận cùng mắt nhau
Con nước cạn mình đón tết
sao lòng người còn tha thiết dâng lên
Ga vắng vẫn hiện bóng con tàu
Cố đô Cố đô
ta hay ai thổ lộ?
Chuyện với Huế
Dưới tán thông các vị vua say ngủ
họ có mơ về Huế hôm nay?
Mang mang lối cổ
những sắc màu uyên áo vàng trăng
người mặc áo song khai níu tôi vào cuộc chuyện
nón kê mao ẩn hiện vương triều
Người đứng đây từ hai trăm năm trước
mây bay muôn hướng sông chảy một dòng
vương quyền như mây lòng người như nước
mỗi ông vua canh cánh một thế cờ
mà thế nước mở ra từ nhân nghĩa
Phú Xuân đẹp vẻ ưu tư
mộng cung tần chỉ là ước lệ
bóng Kinh thành đổ dọc thời gian
Tôi bảo bây giờ không còn cung cấm
áo hoàng phi bao cô gái ướm vừa
thuyền rồng chở nhân gian qua đôi bờ thực ảo
một giọng hò cháy đượm hoàng hôn
người gác chèo lưới chài rười rượi
đợi ban mai lách cách quán hàng
Sinh ra từ tình yêu của trời và đất
Huế ngậm ngùi bằng những cơn mưa
đâu vì Huyền Trân trở về phương Bắc
đâu vì nỗi Cố đô
Nơi này đã bao lần máu chảy
từng viên gạch nung đỏ chí trai
có vị vua ra đi vì mất nước
nhưng nhân dân giữ nước muôn đời
ngọn lửa đỏ nhen qua bao thế hệ
Sinh ra từ giấc mơ của trời và đất
Huế dịu vợi như chưa từng sục sôi
ngói lưu ly dát lại vàng son
gốm Phước Tích đong đầy trầm mặc
người lặng im cho nao nức lên men
Ở giữa Huế sao thương nhớ thế
Mai tôi đi mưa đổ đầy khuya.
(TCSH430/12-2024)
Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự