Một mình với chiều Đà Lạt
Tặng người lữ khách
Nắng ở trên cao nắng đượm hoa vàng
Miên man gió đồi
Chiều thênh thang
Người đi nơi đâu
Bao lâu sao chậm về?
Hồ in mây bay đau niềm tê
Chiều rơi mênh mông
Người còn xa xăm
Chiều buông thanh u
Nhịp trầm hư không
Ngàn thông ai rung
Nhạc lắng không lời
Âm ba mênh mang
Điệu buồn quanh tôi…
Nắng ghé môi ai
Nửa đời
Quên cười?
Đà Lạt trên cao
Cuộc tình chơi vơi…
Có ai đang về
Im nghe chiều xuống?
Có nghe
Nỗi buồn
Vì sao đơn côi?
Tình yêu đâu trẻ mãi
Trên bàn tay thời gian
Những vết chai in dấu
Trên mái tóc chiều hôm
Còn đọng nỗi niềm
Mới mai sớm tươi xanh
Chợt đã chiều héo úa
Bản tình ca cuối ngày
Ai còn nhớ, ai quên?
Còn chiếc lá sầu đông
Trên cành quên rơi!
Và màu tím bâng quơ
Bâng khuâng
Nhìn trời…
Trên những con đường không tên
Em đã mòn
Bao nhiêu năm tháng?
Bao nhiêu xôn xao
Giấc mơ trong đời?
Thời gian
Rơi
Từng cánh…
Lặng lẽ vui buồn trôi
Mùa tiếp mùa đi mãi
Khúc tình ca không lời
Tình yêu đâu trẻ mãi!
Ơi, người nơi phương trời…
(TCSH54SDB/09-2024)
NGUYỄN HOÀNG THỌ
Vĩnh Thông - Châu Thu Hà - Đỗ Tấn Đạt - Lê Nhi - Ngô Mậu Tình - Trần Huy Minh Phương - Nhung Nhung - Đỗ Thượng Thế
DUYÊN AN
NGÔ CANG
ĐỖ VĂN KHOÁI
Nguyễn Khắc Thạch - Ngô Đức Hành - Đoàn Trọng Hải - Lê Hưng Tiến - Vàng A Giang
NGUYỄN TRỌNG TẠO
HỒ THẾ HÀ
HẢI BẰNG
L.T.S: Đầu năm 1992 kiến trúc sư Tống Trần Phượng ở Sở Xây dựng tỉnh Hà Tĩnh trong khi khảo sát công trình dưới chân Đèo Ngang, đã đào được tấm bia khắc bài thơ của vua Thiệu Trị. Tác giả Trần Hữu Dinh đã chép lại toàn bài, phiên âm và dịch thơ. Sông Hương xin giới thiệu cùng bạn đọc.
Thiệp Đáng - Hữu Kim - Triều Tâm Ảnh - Đặng Nguyệt Anh - Đỗ Hoàng
NGUYỄN XUÂN SANG
HẢI KỲ
Phan Văn Chương - Nguyên Hào - Hà Nhật - Trần Nhuận Minh - Ngô Công Tấn - Từ Dạ Linh
TRẦN KHOA VĂN
VĂN CÔNG HÙNG
NGUYỄN HOÀI NHƠN
NGUYỄN LƯƠNG NGỌC
PHẠM NGUYÊN TƯỜNG
NGUYỄN ĐỖ